Đêm đầy sao, ngoài nhà lá, Chu Kiệt ngồi dậy định tu luyện tiếp nhưng bị Mục Vỹ kéo về.
"Ngồi yên, ta bôi thuốc cho ngươi!"
Mục Vỹ nói với giọng cứng rắn.
"Thôi khỏi, xây xát ngoài da thôi, qua mấy ngày nữa là hết!"
"Không có chuyện đó đâu!"
Mục Vỹ không nhân nhượng, ép Chu Kiệt ngồi lại xuống giường.
Sau khi cởi quần áo của Chu Kiệt, hắn thấy trên ngực có dấu nắm đấm và dấu chân. Mục Vỹ thở hắt ra, tia sát ý lướt nhanh trong mắt.
Ban đầu Chu Kiệt không định bôi thuốc làm gì, mấy vết thương ngoài da này để mấy ngày là tự lành thôi.
Đồng tiền chủ yếu được đưa vào lưu thông trên tiểu thế giới Tam Thiên là Linh Tinh, linh thạch thì không được người nơi này sử dụng vì chân nguyên trong đó rất hỗn tạp, không thể dùng cho việc tu luyện.
Điều đó dẫn tới một hệ quả là Linh Tinh rất được chào đón tại tiểu thế giới Tam Thiên, nhưng đệ tử tạp dịch rất hiếm khi có được Linh Tinh, một nghìn Linh Tinh là con số rất lớn với họ.
Chu Kiệt thấy rất áy nay với Mục Vỹ.
Ngặt nỗi Mục Vỹ không biết trong lòng hắn ta đang suy nghĩ gì cả.
Trong lúc nghĩ ngợi, Chu Kiệt bỗng nhận ra ngực mình hết đau rồi.
Hắn ta thấy Mục Vỹ cầm một chiếc khăn tay có một lớp chất lỏng màu xanh ở phía trên. Chất lỏng xanh biếc nọ vừa bao trùm lên là vết thương sưng đỏ của hắn ta dịu lại dần và chuyển sang màu trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3738961/chuong-675.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.