Thấy bốn người xông tới từ bốn hướng, Vỹ Thăng Không cười trêu tức. Lão ta tiến lên một bước rồi nghiêng người.
Vù vù vù ...
Những tiếng kêu xé gió vang lên, Vỹ Thang Không chỉ tay ban bốn tia năng lượng vụt ra ngoài, lực lớn đến mức tưởng chừng có thể phá vỡ cả không gian.
Ầm ầm ầm!", đòn công kích của Vương Chí Kiệt và hai người khác lập tức bị một cái chỉ tay kia đánh bay.
Cả ba đều tái mặt, không hẹn cùng thụt lùi.
Lôi Chấn Tử thậm chí còn phun một ngụm máu, khuôn mặt nhợt nhạt như giấy.
Ai nấy cũng chết trân khi thấy cảnh tượng đó.
Không ngờ cảnh giới Tam Chuyển Hợp Nhất mạnh mẽ đến nhường này.
Sự thâm hiểm của Vỹ Thăng Không còn cao hơn những gì họ tưởng tượng.
"Bốn vị thấy sao?"
Vỹ Thăng Không mỉm cười nhìn bốn người.
Cứ như thể lao ta chang he xem nhom Loi Chan Tử ra gì vay, vẻ treu tức trên mặt đã thể hiện rõ sự tự tin của lão.
"Vỹ Thăng Không, ông đừng có mà đắc ý!"
Đúng lúc này, một tiếng cười lạnh truyền đến từ bên cạnh.
Người vừa lên tiếng chính là Mục Vỹ!
Hắn nắm chặt kiếm Phá Hư, ánh mắt lộ vẻ giễu cợt, cười nói với Vỹ Thăng Không: "Trợ thủ ông mời tới yếu như sên ấy!"
Bấy giờ những người khác mới lấy lại tinh thần, quay sang thấy ba cái xác lơ lửng trên trời cùng thanh kiếm Phá Hư đang nhỏ máu của Mục Vỹ lại giật mình.
Mục Vỹ chỉ mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3738861/chuong-666.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.