🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Nhưng Mục Vỹ sẽ không cho bọn họ cơ hội lùi bước.

Hắn tung người nhảy lên cao, trường kiếm bùng nổ khí thế ngất trời.

Sức mạnh kiếm tâm của Mục Vỹ đã lột xác.

Đây là một sự biến đổi về chất!

Giờ phút này, Mục Vỹ biết Huyết Kiêu nói không sai.

Dù họ có mạnh đến đâu thì vẫn chỉ là con người.

Vẫn bị thiên địa trói buộc.

Không một ai có thể thay đổi hay làm trái với quy tắc của thiên địa.

Thiên địa bất nhân, coi vạn vật như rơm rạ. Loài người, Ma tộc, thần thú hay bất cứ một loài sinh vật nào cũng đều là rơm rạ bị thiên địa giẫm dưới chân!

Kể cả khi thuc giuc bản thân trở nên mạnh hơn, tu luyện rèn luyện một cách điên cuồng, họ vẫn bị thiên địa nắm trong lòng bàn tay, không cách nào chạy thoát.

Muôn vật đều vô tình!

Khi tấm màn che được vén lên, tất cả sẽ tịch diệt!

Thiên địa từ không đến có, từ có đến không, để rồi thứ chờ họ chỉ là tịch diệt, tan biến vào hư vô.

Hôm nay, Mục Vỹ đã xác định được kiếm tâm của mình: Kiếm tâm Tịch Diệt!

Bất cứ chuyện gì, bất kỳ một sinh linh nào cũng không thể trốn khỏi sự trừng phạt của thiên địa. Nếu không có Tru Tiên Đồ, hắn đã chết tại đại thế giới Vạn Thiên từ lâu rồi.

Chỉ có tịch diệt, quy hết thảy vào hư vô, thoát li khỏi phạm vi kiểm soát của thiên địa mới có được tự do thật sự!

"Ta chưa đủ mạnh nên mới hết bị người này đè đầu cưỡi cổ đến bị người kia đe dọa. Ta chưa đủ mạnh nên mới bị thiên địa trói buộc!"

"Đã vậy, hãy để ta chém tất cả bằng thanh kiếm này, khiến cho mọi thứ đều đi vào hư không, cho mọi thứ đều tiêu tan. Chính ta sẽ là người định ra quy tắc của thiên địa!"

Mục Vỹ thap giong noi, gio truong kiem trong tay len cao lam phat ra tieng kêu xé gió.

Tiếng vù vù vang lên. Khoảnh khắc ấy, dường như vạn vật đều tan thành mây khói.

Vũ tiên tử, Huyết Vương và đồng bọn như thấy mình lạc vào trong một không gian tĩnh mịch, xung quanh không còn lại gì.

Đất trời tựa hồ như biến mất, cứ ngỡ thế giới này đã sụp đổ!

"Phập" hai tiếng, gần như tất cả mọi người đều cảm nhận được một thanh kiếm xuất hiện bên cạnh mình.

Nhưng thanh kiếm đó biến mất ngay lập tức.

Ý thức của họ bắt đầu mơ hồ, cuối cùng tan biến.

Sau tiếng soạt, Vương Chí Kiệt mơ hồ thấy khung cảnh trước mắt trở lại bình thường, cứ như thể sự việc thoáng qua vừa rồi chỉ là ảo giác.

Nhưng khi mở mắt nhìn về phía trước, ông ấy biết mình đã sai rồi!

Có khi hình ảnh ông ấy đang nhìn thấy mới là ảo giác!

Giờ phút này, toàn bộ những người thuộc Lục Ảnh Huyết Điện và Tụ Tiên Các ở đối diện đã ngã xuống đất từ lúc nào không hay, chỉ nằm yên tại đó.

Vũ tiên tử và Huyết Vương bị rạch một đường trên cổ, máu tươi chảy tí tách ra ngoài, đôi con ngươi trợn trừng nhìn Mục Vỹ đầy kinh hoàng.

Không chỉ hai người họ bàng hoàng mà kể cả Vương Chí Kiệt cũng không thể ngăn được bàn tay mình thôi không run rẩy nữa.

Gì thế này?

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

"Nhạc phụ, đi thôi!"

Mục Vỹ cất kiếm Phá Hư đi, thở phào một hơi rồi lên tiếng.

Vương Chí Kiệt ngơ ngác gật đầu. Ông ấy nhìn hắn, bỗng thở dài.

Từ lúc nhảy xuống sông cho đến khi lên bờ, chỉ một chút thời gian đó thôi mà sao Mục Vỹ có sự thay đổi lớn thế không biết.

Mạnh hơn, khác hẳn.

Có điều Vương Chí Kiệt luôn biết rằng hắn là con rể mình. Dẫu có thay đổi nhiều đến đâu, Mục Vỹ vẫn là người đầy tình cảm như trước.

Nhìn đống xác chết như ngả rạ, Vương Chí Kiệt cười nhẹ.

Mục Vỹ kiên cường thế này, chứng tỏ con gái ông ấy không nhìn lầm người.

Khu vực đằng trước bị nhấn chìm trong biển lửa ngút trời, không khí nóng cực

độ.

Hơi nóng dữ dội ở đây khiến các võ giả cảnh giới Niết Bàn dần chịu hết nổi.

"Nhạc phụ, con thấy nên cho họ quay về theo đường cũ thôi, đi tiếp thì họ không chịu nổi đâu!"

"Được!"

Lúc quay về, có lẽ những dị thú dọc đường sẽ yên tĩnh trở lại hệt đàn Cự Xỉ Huyết Ngư sau khi ngôi mộ Huyết Tôn quy về hư vô. Hẳn họ sẽ không gặp phải chướng ngại gì trong quá trình rút lui.

Càng đi càng nguy hiểm!

Vương Chí Kiệt nhanh nhẹn dàn xếp ổn thỏa, chỉ có ông ấy và Mục Vỹ tiếp tục đi tới. Ban đầu hắn định bảo Vương Chí Kiệt cũng quay về theo đoàn người.

Nhưng ông ấy khăng khăng muốn đi theo, Mục Vỹ cũng hết cách, đành đồng

Đại A Ma của Ma tộc, Tam hoàng tử của bộ tộc Cốt Yêu, Tinh Bắc Dụ của Thất Tinh Môn và Tước Nhất Minh của Thánh Tước Môn.

Bốn người này đều cầm một chiếc ma hộp hình lập phương.

Đây là một chiếc hộp có hoa văn kỳ lạ trên bề mặt, nó tỏa ra một nguồn năng lượng rất mạnh.

Nhìn những người kia đứng ở mấy vị trí lạ lùng kia, Mục Vỹ nhíu chặt mày.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.