"Tiểu tử này bây giờ làm mình làm mẩy quá đấy, muốn gặp cậu một lát mà ta phải chờ ở bên ngoài mãi!”
Trì Tân Nguyệt mặc chiếc váy dài màu xanh, che đi vóc dáng đầy đặn. Dù đã hơn bốn mươi tuổi, nhưng trông bà vẫn rất thướt tha.
“Mẹ!"
Vương Tâm Nhã cất tiếng gọi, sau đó bước xuống khỏi ghế với vẻ mặt vui mừng.
"Nhạc mẫu, con nào dám ạ. Nếu biết là người tới thì nhất định con sẽ ra nghênh đón".
“Bây giờ, tiểu tử cậu đã có thân phận khác trước, ai dám bắt cậu ra đón chứ!"
Mục Vỹ cười khổ một tiếng rồi ngồi xuống.
"Ta đến tìm cậu để bàn chuyện quan trọng".
Trì Tân Nguyệt nghiêm túc nói: "Hôm kia, khi ta quay về thánh địa, thánh nữ đại nhân đã gọi ta tới để hỏi về chuyện dưới đáy biển của đảo Thiên Tà. Bây giờ, ta e chúng ta không chỉ gặp phiền toái bởi bộ tộc Cốt Yêu đâu!”
Hử?
Nghe thấy thế, Mục Vỹ hơi ngẩn ra.
Lẽ nào phong ấn thứ tư cũng bị phá vỡ rồi.
"Bây giờ, do thánh nữ tiền nhiệm của chúng ta đã quy tiên nên người chịu trách nhiệm với phong ấn cuối cùng ở thánh địa ta là thánh nữ mới".
"Nhưng thánh nữ đại nhân còn ít tuổi nên các trưởng lão trong thánh địa đều không phục, vì thế thánh địa đang chia làm hai phe".
"Một phe lớn ủng hộ thánh nữ đều là những người luôn trung thành với thánh nữ tiền nhiệm, phe còn lại thì theo một vị trưởng lão".
“Hả?"
Mục Vỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3729284/chuong-584.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.