Răng rắc, lôi long và hoả long đã cắn xé hai cái đầu đó, phụt một tiếng, máu tươi toá ra.
“Lão quỷ kia, còn gì muốn nói không? Không thì ông chết được rồi đấy!"
"Có! Năm xưa, phụ thân ngươi đã cướp được cờ Ma Thiên - một trong bốn món bảo bối của Ma tộc, chính vì món đồ này nên cha ngươi mới bị phế. Vỹ Vu đã kể chuyện này cho Vỹ Thăng Không, ha ha ... "
Hai cái đầu của Mạnh Nhất Phàm đã bị cắn nát, ông ta cười thảm thiết nói: “Vỹ Vu, những chuyện đã làm ngày xưa, giờ ông không dám nhận à?"
"Ha ha ... Vỹ Vu, đừng trốn nữa, người chết tiếp theo sẽ là ông đấy. Nhà họ Vỹ các người tưởng phế bỏ Mục Thanh Vũ rồi là nhà họ Mục sẽ xong đời à? Các người chẳng thể ngờ nhà họ lại có một thiên tài khác là Mục Vỹ xuất hiện đúng không, hắn sẽ sống mái với các người ..
Phụt ...
Mạnh Nhất Phàm còn chưa nói dứt câu, kiếm Hắc Uyên đã xuyên qua đầu ông ta.
Mạnh Nhất Phàm phụt một tiếng, cơ thể nhanh chóng khô quắt, máu huyết trong cơ thể chảy hết ra ngoài, mùi máu tanh nồng nặc khắp nơi.
Mục Vỹ thu kiếm Hắc Uyên về rồi mỉm cười nhìn nhạc mẫu của mình.
Trì Tân Nguyệt cười đáp lại ngượng ngạo, cơ thể không nhịn được mà phát
run.
Mục Vỹ là cảnh giới Niết Bàn tầng thứ tư, mà có thể xử lý Mạnh Nhất Phàm một cách nhanh gọn như vậy, như thể Mạnh Nhất Phàm chỉ là một món
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3728311/chuong-575.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.