Chương trước
Chương sau
“Đừng đứng đực ra ở đấy nữa! Mau đi giải quyết công việc đi!"

Thấy chín ma vương vẫn đứng trong đại sảnh, ma sử đó hừ lạnh nói.

Bốn vị ma hoàng của ma giới có mười tám ma vương là trợ thủ đắc lực.

Mà mười tám ma vương này cũng nắm quyền hành lớn.

Trong đó thực lực của ba vị ma vương của ma ngục thứ nhất, thứ hai và thứ ba mạnh hơn hẳn mười lăm ma vương gộp lại.

Vì thế, ba ma vương này được gọi là ma sử ở ma ngục.

Ba vị ma sử đại nhân có tài năng vượt trội, vì thế mười lăm ma vương đều phải nể sợ.

Vị ma sử đến đây lần này là Sát Minh - ma vương thứ ba độc ác tàn nhẫn, cũng chính là kẻ khiến người ta sợ hãi nhất trong ba vị ma sử của mười tám ma ngục.

Đích thân một vị ma sử đã tới, xem ra bốn vị ma hoàng quyết phải chiếm được Trung Châu đến cùng.

Lần này, Ma tộc đã phát động hàng triệu đại quân.

Các tai mắt của các thế lực ở Trung Châu cũng đã nghe ngóng được thông tin

này

Tất cả mọi người đều đã chuẩn bị kỹ cang, nhưng nhờ có bom Hắc Viêm và Thanh Tâm Đan nên bọn họ đã thấy vững tin hơn khi đối mặt với ma quân.

Đội quân lần này không giống với lần tấn công đầu tiên.

Trong số hàng triệu quân của Ma tộc thì có mấy trăm ma tướng, chín ma vương và một ma sử.

Một đội quân lớn thế này đủ khiến các thế lực lớn của Trung Châu phải hết sức cẩn trọng.

Ma khí cuồn cuộn trong thành Phù Dư, hôm nay, đại quân của Ma tộc đã bắt đầu lên đường.

Nhưng lần này, bọn họ không chia ra thành mười nhánh nữa, mà rút lại còn ba nhánh, lần lượt tấn công ba thế lực lớn là Lôi Thần Cốc, Lục Anh Huyết Tông và thánh địa Trì Dao.

Sau khi biết được tin này, các thế lực khác ở Trung Châu đều mừng rỡ.

Bất kể thế nào, miễn đại quân của Ma tộc không tấn công bọn họ là một điều đáng mừng rồi.

Nhung co nguoi vui thì phai co ke buon, tinh hinh quan su o Loi Than Cốc, Lục Ảnh Huyết Tông và thánh địa Trì Dao đang vô cùng cấp bách.

Hàng triệu đại quân chia làm ba nhánh để tấn công bọn họ, dù là một trong tám thế lực lớn thì họ cũng khó mà chống đỡ được.

Điều quan trọng nhất là lần này có chín đại ma vương dẫn quân.

Tại Lôi Thần Cốc.

Lôi Vân Tử nhìn xuống phía dưới với vẻ mặt nghiêm trọng.

“Phen này có ba trăm nghìn đại quân tới, các vị thấy phải làm sao đây?", Lôi Vân Tử nói với giọng đầy lo lắng.

"Cốc chủ, lần này đại quân của Ma tộc dám đến Lôi Thần Cốc ta, chúng ta phải cho chúng thấy sự lợi hại của mình. Các huynh đệ của Lôi Thần Cốc ta chủ yếu sử dụng sấm sét nên không phải sợ chúng, hơn nữa chúng ta đã mua bom Hắc Viêm rồi, cùng lắm thì chúng ta cứ xông lên liều chết với chúng".

“Đúng! Ba trăm nghìn đại quân, một mình ta sẽ đổi lấy mạng của ba nghìn quân, cho nổ banh xác cái lũ khốn ấy đi".

"Chuẩn! Lôi Thần Cốc mà phải sợ chúng à!"

Các tiếng bàn tán lập tức vang lên trong Lôi Thần Cốc.

Thấy mọi người đều bừng bừng khí thế, Lôi Vân Tử càng có vẻ lo lắng hơn.

"Các vị!"

Loi Van Tử chợt len tiếng: "Ba tram nghìn đại quan khong phải sức mạnh thật sự của Ma tộc, chín ma vương cùng đến lần này là chín ma vương từ ma ngục thứ tám đến ma ngục thứ mười sáu, chín bọn họ gộp lại còn chưa lợi hại bằng bảy ma vương ở tốp đầu!"

"Dù Lôi Thần Cốc chúng ta có thể tiêu diệt ba trăm nghìn đại quân này, nhưng nếu Ma tộc lại tổng tiến công lần nữa thì chúng ta chống trả kiểu gì?"

"Nói cách khác, dù chúng ta có thể chống đỡ được thì sau đó, Lôi Thần Cốc chúng ta phải đối mặt thế nào với các thế lực lớn của Trung Châu?”

Nghe thấy vậy, mọi người đều trầm mặc.

Lôi Vân Tử nói không sai.

Đại quân lần này của Ma tộc chỉ thuộc tầm trung, Lôi Thần Cốc bọn họ dốc toàn lực thì vẫn cầm cự được, nhưng nếu đội quân tinh nhuệ của Ma tộc tới thì họ phải làm sao đây?

Cứ cho là họ có thể chống lại cuộc tấn công của đội quân tinh nhuệ này, nhưng kết quả là họ cũng sẽ tan đàn xẻ nghé rồi bị các thế lực khác của Trung Châu chiếm đoạt, sau đó bị xoá sổ.

"Cốc chủ, chẳng lẽ ... chúng ta nhận thua sao?"

"Vớ vẩn!"

Một trưởng lão vừa lên tiếng đã bị Lôi Vân Tử quát ngay: "Nhận thua? Đầu hàng? Lôi Thần Cốc chúng ta là thế lực loài người ở Trung Châu, sao có thể đầu hàng Ma tộc? Cổ Hà Tử, đừng bao giờ nhắc lại câu này nữa".

“Vâng!"

"Thế phải làm sao đây?", mọi người lại trở nên sốt sắng.

Đại quân của Ma tộc đã đến gần, bây giờ không phải họ muốn nói thế nào là sẽ được thế ấy, thời gian không còn nhiều nữa!

"Cốc chủ!"

Lôi Kiệt - thanh niên xuất sắc của Lôi Thần Cốc ngồi phía dưới chợt nói: “Chúng ta có thể cầu cứu!"

Cầu cứu?

"Bây giờ nếu Ma toc xâm chiếm và thôn tính được Lôi Thần Cốc ta thì các thế lực khác ở Trung Châu như nhà họ Vỹ, đảo Thiên Tà, Tụ Tiên Các, Thánh Đan Tông cũng không thoát được".

Lôi Kiệt hùng hồn nói: "Nếu vậy, chúng ta có thể nhờ các thế lực lớn đánh lén phía sau, cho Ma tộc một đòn đau".

“Cốc chủ, thuộc hạ biết có những thế lực sẽ không giúp chúng ta, nhưng có một người chắc chắn sẽ giơ tay ra giúp!", Lôi Kiệt chợt nói.

“Ai?"

“Mục Vỹ!"

Lôi Kiệt vừa nói dứt lời, tất cả mọi người đều im lặng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.