Nhìn các đốm sáng thần bí phiêu tán ở phía trước, Mục Vỹ khẽ nói rồi tiến lên một bước.
Hắn quặp tay lại, một tia sáng màu đen rơi vào lòng bàn tay hắn.
Một luồng sức mạnh mãnh liệt xâm nhập vào bàn tay khiến Mục Vỹ suýt nữa không nắm chắc được.
Đó là một thanh trường kiếm đen sì, dài ba thước, thân kiếm không biết được chế tạo từ thứ gì mà chỉ có một màu đen kịt.
Nhưng trọng lượng của nó thì Mục Vỹ thật sự không dám coi thường.
Phải biết rằng, bây giờ hắn đã là cường giả cảnh giới Niết Bàn, sức mạnh của một đấm tuỳ ý cũng lên tới một trăm tấn, thế mà suýt nữa hắn đã không cầm nổi thanh kiếm đen sì sì này.
"Trông ngươi đen thùi lùi thế này thì ta gọi ngươi là kiếm Hắc Uyên nhé!"
Mục Vỹ nói.
Thanh trường kiếm này trông vô cùng quái dị, nhưng theo kinh nghiệm từ xưa của mình, Mục Vỹ có thể đoán chắc chắn nó không tầm thường, bảo vật trong Tru Tiên Đồ chưa bao giờ có món đồ nào kém cỏi cả.
"Vẫn chưa chịu đẩy mình ra ngoài, chắc lại được chọn thêm món nữa rồi".
Nhìn điểm sảng lơ lng trên đỉnh đầu, Mục Vỹ vươn tay lên rồi kéo nó xuống.
Sau khi kéo điểm sáng đó xuống, Mục Vỹ phát hiện đây là một cuốn bí tịch cổ xưa.
Mặt ngoài bí tịch ố vàng, nhưng bên trong lại mới tinh.
"Ba mươi ba Thiên Bách Trận Đồ!"
Trông thấy cái tên này, Mục Vỹ ngẩn ra.
Ba mươi ba Thiên?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3724386/chuong-543.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.