"Nói cứ như ta không làm vậy là sống được ấy!", Mục Vỹ bông đùa: "Ta đứng ở đây là đã chuẩn bị tinh thần chết rồi. Thánh Vũ Dịch, ta nhắc lại lần nữa, ta chết rồi thì người thân, bằng hữu và huynh đệ ta sẽ báo thù cho ta, đã thế ta còn lôi được Thánh Đan Tông của ông làm đệm lưng nữa, chết không uổng chút nào!"
Mục Vỹ nói xong ngửa mặt lên trời gầm thét, hỏa long đen bay xuống ngay sau đó.
"Thang điên!"
Tình cảnh trước mắt buộc Thánh Vũ Dịch phải vội vàng điều động chân nguyên, bảy tầng hồn đàn hiện ra dưới chân. Ông ta dồn toàn bộ chân nguyên vào Thập Phương Tuyệt Sát Đại Trận ở đằng đó.
Điều duy nhất Thánh Vũ Dịch có thể trông cậy lúc này là Thập Phương Tuyệt Sát Đại Trận sẽ cản được hai thiên hỏa.
Nhưng đó là hai thiên hỏa chứ có phải mèo chó gì đâu!
Trong lần tấn công này, Mục Vỹ triệu hoán cả hai loại thiên hỏa đến chứ không dùng thực lực của mình để điều khiển thiên hỏa nữa. Như vậy nghĩa là hắn tách rời ý thức thiên hỏa - cũng là bản thân - với bản thể thiên hỏa.
Hắn sẽ chết!
Nhưng dù có phải chết, hắn cũng quyết không chùn bước.
Trong lúc nhất thời, mười cột sáng và hỏa long đen chế ngự lẫn nhau.
Nhưng Thánh Vũ Dịch dần dần tuyệt vọng nhận ra rằng mười cột sáng kia không tài nào chống lại được hỏa long đen.
Hóa ra hai loại thiên hỏa kết hợp với nhau sẽ mang lại sức công phá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3720497/chuong-516.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.