“Mục Vỹ, ngươi giở trò quỷ gì thế hả?"
"Ta giở trò ư? Ngươi thì có ấy!"
Mục Vỹ tức giận quát.
Hai ngọn lửa kết hợp với nhau lại tạo ra ngọn lửa màu đen, đúng là hiếm có.
Dù kiếp trước Mục Vỹ là Tiên Vương thì cũng chưa từng trông thấy cảnh tượng kỳ quái này bao giờ.
"Hai chúng ta cùng buông tay, ngươi thấy sao?"
"Ta muốn buông lắm, nhưng không được!"
Nghe Mục Vỹ nói vậy, Vạn Kiếp làm thử nhưng nó tái mặt, sau đó nhìn lên phía trước thì ngẩn người.
Xong đời rồi!
Quả nhiên là không rút ra được!
"Tên khốn kia, rốt cuộc ngươi đã làm gì thế hả?", Vạn Kiếp đã nổi xung, đến bây giờ nó vẫn nghĩ là Mục Vỹ giở trò.
"Ta .. "
Mục Vỹ vừa định lên tiếng giải thích, nhưng ngay sau đó có một tiếng động vang lên trong đầu hắn, tất cả mọi thứ dội vào trong đầu hắn như thuỷ triều.
“A ... "
Bỗng nhiên Vạn Kiếp gào lên rồi giơ tay ôm đầu như đang vô cùng đau đớn.
Dường như gương mặt của nó cũng méo mó vì đau nhức.
Mục Vỹ ngây ra tại chỗ quan sát tất cả.
Tru Tiên Đồ lại giở trò ư?
"Ngươi chối nữa đi, khốn kiếp! Ta mà chết thì ngươi cũng đừng hòng sống sót".
Vạn Kiếp hờ hững nói một câu rồi lạnh mặt, lửa giận trong lòng bùng cháy, ngọn lửa màu xanh cháy lớn hơn.
Nhưng ngọn lửa này còn chưa đủ lớn mạnh thì đã bị ngọn lửa màu đen cắn nuốt hoàn toàn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3718440/chuong-495.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.