Một giọng nói vang lên trong đám người, kẻ đó cười chế nhạo nhìn Dương Dương Dương.
“Huyết Vô Dị!” Nghe thấy thế, Dương Dương Dương ngẩn người.
Huyết Vô Dị cũng là một thiên tài khá nổi tiếng của Lục Ảnh Huyết Tông, gã là cảnh giới Thông Thần tầng thứ sáu, xưa nay chưa từng rời khỏi môn phái.
Nhưng cách đây không lâu, cha của gã là Huyết Vô Song đã mất tích, sau được tìm thấy thì đã chết thì tên này mới xuất đầu lộ diện.
Gã là người nham hiểm, thừa kế toàn bộ tính cách của cha mình, thậm chí còn hơn.
“Dương Dương Dương, ngươi là một trong ba thiếu điện chủ của điện Tam Cực, dám đấu với ta một trận không?”
Nghe thấy thế, nụ cười trên mặt Dương Dương Dương biến mất, y chẹp miệng nói: “Ngươi mà cũng đòi đấu với ta ư? Vị này là hộ vệ thân cận của ta, cảnh giới Thông Thần tầng thứ năm, so ra thì thấp hơn ngươi đấy, nếu ngươi đánh thắng hắn thì ta sẽ đấu với ngươi!”
Hả?
Mục Vỹ đứng cạnh bàn đang quan sát xung quanh chợt ngẩn người.
Ta ư?
Cái tên Dương Dương Dương này... dù trên đường đi, hắn luôn trong vai một hộ vệ, nhưng thử hỏi có ai dám coi hắn là hộ vệ thật chứ?
'Tên này đúng là mưu mẹo.
“Được, nếu hắn thua thì ngươi phải để cô nàng này ở cùng ta một đêm. Dạo này vừa hay ta đang tu luyện một môn pháp thuật song tu, dù cô gái này đã thuộc. về người khác, nhưng còn tinh khí nên ta vẫn sài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3716091/chuong-479.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.