“Bất Hủ Dịch và Mạnh Quảng Lăng đều bị ngươi giết rồi, nếu ngươi giết ta tiếp thì dù có chạy tới chân trời góc bể thì Thánh Đan Tông, đảo Thiên Tà và Lục Ảnh Huyết Tông cũng không tha cho ngươi đâu!”
“Ngươi nói đúng!”
Mục Vỹ cười nói: “Nhưng ngươi quên một điều, dù ta không giết ngươi thì các thế lực đó cũng không tha cho ta đâu!”
“Thiên Lôi Thần Thể Quyết, Tiếp Thiên Dẫn Lôi!”
Mục Vỹ khế hô một tiếng rồi giơ cả hai cánh tay lên, tiếng răng rắc không ngừng vang vọng.
Một tia sét dài cả trăm trượng giáng từ trên trời xuống. Đích đến cuối cùng của tia sét ấy chính là Bắc Nhất Vấn Thiên! “Không!”
Bắc Nhất Vấn Thiên chỉ cầu có kỳ tích xảy ra, hay có ai đó tới cứu mình. Nhưng đây là cung điện giả của Vạn Quỷ Phủ Quật, nơi được Vạn Quỷ lão nhân xây dựng từ hàng chục nghìn năm trước thì lấy đâu ra có người tới cứu hắn
tai Đoàng...
Một tiếng nổ inh tai vang lên, mười ba cột sáng đều rung lên.
Bắc Nhất Vấn Thiên đã biến mất, Cổ Ngọc Long Tỉnh rơi vào tay Mục Vỹ, Nhiếp Hồn Châu cũng bay về.
Lúc này, mười ba đại điện đã mở toang, tất cả cấm chế đã biến mất.
“Đi thôi!”, Vỹ Thiên Vũ nhìn lên bầu trời thoáng đãng rồi nói: “Không cần ở lại đây tiếp nữa rồi!”
Chuyến đi tới Vạn Quỷ Phủ Quật này, y lấy được mười mấy món địa khí là quá đủ để về báo cáo rồi.
Song khi y kiểm tra trong nhẫn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3713366/chuong-465.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.