Chương trước
Chương sau
"Đừng có giả ngây với ta, mới có một thầy luyện đan tên Tử Mộc đến nhà ông phải không? Hắn là người ta muốn tìm!" 

 Tề Vũ Hiên có dáng người cao ráo nhưng khi nhìn kỹ sẽ thấy rất gầy, trông như một cây sào đứng vậy. 

 "Ta gặp đại sư Tử Mộc ở ngoài thành Vân Khê, ông quen đại sư kiểu gì?", Hồng Lâm trào phúng: "Rõ ràng đại sư Tử Mộc mới đến thành Vân Khê đây thôi, ông bớt chém gió đi". 

 "Hừ, ý ta là bọn ta gặp nhau ở ngoại thành!" 

 Tề Vũ Hiên sẵng giọng: "Hôm nay có năm hộ vệ hắc y của nhà họ Tề ta bị ám sát ở ngoại thành, có người báo rằng thủ phạm chính là tên Tử Mộc kia!" 

 "Ông nói bậy!", Hồng Lâm tức đến nỗi thở hồng hộc, lớn tiếng với ông ta. 

 "Hừ, có phải nói bậy hay không thì bảo Tử Mộc tiên sinh ra đây đối chất là biết ngay", Tề Vũ Hiên cười lạnh. 

 "Là ta giết đấy!" 

 Không đợi Hồng Lâm lên tiếng, một giọng nói thình lình vang lên sau lưng họ. 

 Mục Vỹ trong bào phục tím đi tới. 

 "Ngươi chịu thừa nhận luôn sao? Vậy thì tốt, đi theo ta!", Tề Vũ Hiên gắt gỏng: "Dám giết hộ vệ nhà họ Tề, chắc ngươi muốn chết lắm rồi". 

 "Ngươi là cái thá gì mà đòi cậu ấy đi theo ngươi!" 

 Tề Vũ Hiên vừa dẫn người đến bắt Mục Vỹ đi thì chợt có người quát lớn. 

 Một người đang đứng đằng sau họ. 

 Hồng Thừa Thụ! 

 Lão thái gia nhà họ Hồng! 

 "Hồng Thừa Thụ, ông... còn sống?" 

 "Nhờ ơn ngươi, ta không những không chết mà cảnh giới còn tinh tiến thêm, đã bước vào cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ chín rồi!" 

 Cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ chín! 

 Võ giả tăng cấp đồng nghĩa với việc tuổi thọ tăng lên. 

 Như vậy tức là nhà họ Hồng sẽ không có chuyện lớn gì trong vòng ít nhất hai mươi năm nữa. 

 Sắc mặt Tề Vũ Hiên thay đổi, ông ta cáu kỉnh hỏi nhỏ Thiền Hạng bên cạnh: "Ngươi nói ông ta sắp đi đời nhà ma rồi cơ mà? Sao bây giờ còn lành lặn đứng đây thế này?" 

 "Đúng là sắp chết rồi mà, thời gian qua ta toàn cho ông ta ăn loại đan dược tiêu hao tuổi thọ để đổi lấy sức khỏe, không thể thế được. Chuyện này không thể xảy ra!" 

 Thiền Hạng lắc đầu nguầy nguậy. 

 "Đồ vô dụng!" 

 Tề Vũ Hiên thầm chửi Thiền Hạng rồi xoay người, lạnh giọng nói: "Hồng Thừa Thụ, ông đừng có già mồm nữa. Ông không dám chết ngay lúc này vì như vậy sẽ khiến nhà họ Hồng sụp đổ hoàn toàn chứ gì". 

 "Có sụp đổ hay không thì thử là biết!" 

 Râu tóc Hồng Thừa Thụ phấp phới, lão ta vừa cất bước đã đến trước người Tề Vũ Hiên. 

 Hai người lao vào nhau, tung ra những cú chưởng. Hồng Thừa Thụ tiến tới một bước, trong khi Tề Vũ Hiên rên lên rồi lùi lại. 

 Phục hồi rồi! 

 Phục hồi lại thật rồi! 

 Nét mặt Tề Vũ Hiên sa sầm. 

 Ông ta cứ đinh ninh Hồng Thừa Thụ chỉ đang cậy mạnh thôi, ngờ đâu cảnh giới của lão già này đã tinh tiến, vượt qua mình thật. 

 "Không tin nổi chứ gì?", Hồng Thừa Thụ cười phá lên: "Đa tạ vị Tử Mộc tiên sinh này nhé. Hôm nay, không ai trong các ngươi có thể bắt Tử Mộc tiên sinh rời khỏi đây đâu". 

 Lão ta nhìn xung quanh, hai tay chắp ra sau một cách ngạo nghễ. 

 "Thứ chuột nhắt ngu ngốc!" 

 Nhưng ngay lúc đó, một bàn tay cong ngón lại thành vuốt màu máu tấn công Hồng Thừa Thụ. 

 Sức mạnh của nó lớn đến mức kể cả khi Hồng Thừa Thụ là cao thủ cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ chín cũng không tài nào chống lại nổi. 

 Soạt... 

 Giữa tình thế ngàn cân treo sợi tóc, một bóng dáng xuất hiện trước mặt Hồng Thừa Thụ. 

 Là Mục Vỹ! 

 "Là ông!" 

 "Là ngươi!" 

 Người mặc áo bào đen vừa xuất hiện kinh ngạc nhìn Mục Vỹ, bật thốt. 

 Mục Vỹ cũng rất ngạc nhiên khi thấy ông ta. 

 Tôn giả của Lục Ảnh Huyết Tông - Huyết Vô Song! 

 "Thảo nào cần nhiều tinh huyết đến vậy, ông cần để khôi phục Huyết Hồn Châu của ông chứ gì?", Mục Vỹ trêu tức. 

 "Sao ngươi vẫn chưa chết? Thánh Vũ Dịch nghĩ cái quái gì vậy?", Huyết Vô Song lạnh lùng bảo: "Nhưng may là ngươi còn sống, ngươi mà chết trong tay kẻ khác thì ta sẽ đau lòng lắm". 

 Ông ta liếm môi rồi giễu cợt: "Hiện tại ngươi không có Cổ Ngọc Long Tinh, định lấy cái gì để đấu với võ giả cảnh giới Thông Thần tầng thứ mười như ta đây?" 

 "Sớm muộn gì ta cũng sẽ lấy lại Cổ Ngọc Long Tinh, còn hôm nay ta dùng gì rồi ông sẽ biết!" 

 Nói rồi Mục Vỹ bay vút lên trời, phi hành giữa không trung. 

 Huyết Vô Song cũng bay lên đuổi theo. 

 Quan trọng nhất là, hình như người này sắp đánh nhau với người có cảnh giới Thông Thần tầng thứ mười kia? 

 Thông Thần tầng thứ mười là khái niệm gì? 

 Là tượng trưng cho chiến lực mạnh nhất Trung Châu, chỉ có các cao thủ tuyệt thế vượt trên Thông Thần mới được đặt trên cùng một bàn cân với cảnh giới này. 

 Về cơ bản, đến cảnh giới Thông Thần tầng thứ mười đã thành thần rồi!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.