"Giết lão già và tên thanh niên kia đi, bé gái thì giữ lại!"
Một giọng nói trong trẻo và lạnh lùng vang lên, sau đó, mười mấy người xông tới từ hai bên đường đi.
Tất cả những người này đều được trang bị vũ khí, cầm kiếm bao vây ba người.
"Số đỏ nhỉ, bắn không chết cơ đấy", nữ tử đi đầu có mái tóc đỏ như lửa tung bay trong gió, bờ mông cong nẩy làm người ta suy nghĩ miên man.
"Đang yên đang lành, tự dưng giết người thế hả?"
"Tự dưng giết người?"
Nữ tử kia giễu cợt: "Hài hước quá! Đây là thành Vân Khê, nhà họ Hồng bọn ta muốn giết ai thì giết thôi. Bắt con bé này lại, giết hai người này đi".
Bầu không khí nháy mắt trở nên căng thẳng.
"Muốn giết ai thì giết? Nhà họ Hồng các cô đúng là ngang ngược!", Mục Vỹ chắp hai tay ra sau, cười khẩy.
"Nói nhiều quá đấy tên mọt sách kia. Giết hắn đi!"
"Giết ta ấy hả? Ông đây có chường mặt ra cô cũng không giết được đâu!"
Có mười mấy võ giả cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ nhất, tầng thứ hai thôi mà cũng huênh hoang với hắn, đúng là chán sống mà.
Bốp!
Bóng người Mục Vỹ chớp nhoáng, hắn vỗ một phát vào cái mông đầy đặn của nữ tử kia rồi trêu đùa: "Giờ còn muốn giết ta không?"
"Ngươi..."
"Các ngươi giết hắn cho ta, giết hắn!"
Thấy hơn mười người kia lao tới, Mục Vỹ khẽ lắc đầu. Bóng người hắn thoắt ẩn thoắt hiện, trong phút chốc đã làm những kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3688244/chuong-434.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.