"Hình như mũi tên này... có độc!"
Mặt Vương Tâm Nhã đỏ lên, người hơi run rẩy.
Lúc này cô ta đang ở trong bồn nước với độc một chiếc khăn tắm. Có điều chiếc khăn tắm ấy khó lòng che đi được đôi gò bồng đào to lớn của cô ta.
Ba năm trôi qua, Vương Tâm Nhã đã trở thành một thiếu nữ, đúng chuẩn một mỹ nhân.
Mục Vỹ đỏ mặt ho sù sụ. “Vậy giờ cô có thể đứng lên được không?” Khuôn mặt Vương Tâm Nhã đỏ như gấc, cô ta cố gắng thử đứng dậy.
Ngặt nỗi bồn nước trơn trượt làm cho cô ta bất cẩn ngã nhào vào lòng Mục Vỹ.
Chiếc khăn tắm đáng thương rơi xuống ngay lúc này, Vương Tâm Nhã tỳ cả người lên Mục Vỹ, đôi thỏ ngọc cũng ép chặt vào ngực hắn
"Phù..."
Mục Vỹ hít một hơi thật sâu, dứt khoát bế Vương Tâm Nhã lên rồi vừa nhắm mắt vừa lại gần giường.
Cô ta trông hơi mơ màng như đang thất thần.
Mục Vỹ đặt Vương Tâm Nhã lên giường rồi đắp chăn lên,còn một nửa phần ngực của cô ta lộ ra ngoài.
Vết thương nằm ngay giữa đôi thỏ ngọc, máu chảy ra đen sì. “Sát thủ ngày nay không thể học thêm gì ngoài độc à?” Mục Vỹ ngán ngẩm nhìn vết thương, sau đó cúi đầu đưa miệng xuống.
Độc tố đang lan rộng, luyện đan thì không kịp nữa. Nhưng Mục Vỹ có Tử Liên Yêu Hỏa trong người nên có thể luyện hóa bách độc.
Vì thế, hắn chọn hút hết độc tố vào trong người rồi dùng Tử Liên Yêu Hỏa luyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3647037/chuong-373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.