Chương trước
Chương sau
"Ngươi có vẻ muốn thu phục ta nhỉ, tưởng dễ ăn lắm chắc?"

"Chứ sao, không thì ta tới đây làm gì?"

Mục Vỹ cười ranh mãnh: "Tử Liên Yêu Hỏa luôn mà, kể cả có là cao thủ trong tiểu thế giới Tam Thiên cũng không dễ gì thu phục được thiên hỏa, sao không kích động cho được!"

"Tỉnh mộng giùm!"

Tử Long liếc nhìn Mục Vỹ một cách khinh bỉ rồi há miệng phun một ngọn lửa màu tím về phía hắn.

Soạt...

Ngọn lửa tím vừa lại gần Mục Vỹ thì Tru Tiên Đồ lơ lửng trên đầu lập tức bắn một tia sáng vàng ra, ngọn lửa bị tiêu diệt chỉ trong nháy mắt.

"Đây là... Tử Long híp mắt nhìn Tru Tiên Đồ, vẻ mặt cũng trở nên nghiêm nghị hơn.

Nó tự nhận mình đã là sinh vật mạnh nhất thế giới này, thế nhưng vừa rồi Tru Tiên Đồ kia đã bùng nổ một thứ sức mạnh rất kinh khủng.

"Chỗ dựa của ta là nó đấy!"

Mục Vỹ hài lòng gật đầu rồi cười nói với Tử Long: "Sao nào, có muốn làm thuộc hạ ta, phục vụ cho ta không? Bản tôn hứa ngươi sẽ không hối hận suốt đời".

"Hừ, một thằng nhãi cảnh giới Linh Huyệt miệng còn hôi sữa thôi mà cũng tự xưng bản tôn, ngươi mà cũng xứng để ta khuất phục?"

"Không xứng chứ gì?", Mục Vỹ cười lạnh: "Tru Tiên Đồ, thu nó!"

Mục Vỹ cất tiếng một cách tiêu sái, nhưng Tru Tiên Đồ chỉ đáp lại hắn bằng việc yên lặng lơ lửng trên đầu.

"Ha ha... Nhãi con, đây là một thứ thần kỳ, ngươi chưa nắm giữ hoàn toàn mà cũng đòi thu phục ta? Mơ đẹp quá đấy!"

"Gì vậy mái"


Mục Vỹ nhìn Tru Tiên Đồ im ỉm trên đầu, bó tay.

Vốn dĩ hắn chẳng thể khống chế được thứ này, cũng đành bó tay thôi.

"Nhãi con, ngươi có được món bảo vật này mới dám cả gan xấc xược như thế, đúng lúc có ích cho ta. Có khi bản tọa có thể dùng nó để phá vỡ phong ấn vững chắc nơi đây để được tự do, không bị ràng buộc nữa".

"Nói nhảm!”

Mục Vỹ tỏ vẻ khinh thường: "Ngươi bị phong ấn ở đây thì phát huy được bao nhiêu sức mạnh? Nếu ngươi có thể hóa giải phong ấn thì cả cái Thiên Vận Đại Lục này không nhốt ngươi được nữa, thậm chí biến thành biển lửa từ đời nào rồi".

"Biết nhiều đấy, tiếc là ngươi phải chết rồi".

Tử Long nói xong há miệng, phun một tia chớp màu tím ra.

Ấm...

Một tiếng động lớn vang lên, tia chớp tím bản thẳng vào Mục Vỹ. Lần này Tru Tiên Đồ không ngăn cản nữa.

Mục Vỹ không kịp nghĩ nhiều, mau chóng lách người tránh khỏi tia chớp.

Uỳnh...

Một cái lỗ lớn tức thì xuất hiện trên mặt đất bằng phẳng, bên trong tí tách chớp lóe ánh điện.

"Chết tiệt!"

Tuy Tử Liên Yêu Hỏa chỉ phát huy được một phần nhỏ sức mạnh nhưng khả năng bộc phát của nó khó mà tưởng tượng nổi.

Mục Vỹ xuất hiện trước mặt Tử Long rồi tung một tia chớp ra.

Có điều tia chớp vừa chạm đến cơ thể Tử Long đã dung nhập vào trong và biến mất.


"Đỉnh thết" Mục Vỹ vừa nhìn Tử Long vừa vội vàng lùi ra sau.

Tử Long hoàn toàn ở một cấp bậc khác so với hắn, nói thẳng ra là như người lớn với trẻ nhỏ vậy, không thể bì nổi.

"Giờ đòi bỏ chạy hả? Muộn rồi!"

Tử Long thấy Mục Vỹ rút lui thì cười âm hiểm: "Ta cướp bảo bối của ngươi đây!"

Dứt lời, nó dùng vuốt cào một cái phóng một ngọn lửa hừng hực ra. Ngọn lửa còn cách mười trượng mà đã làm Mục Vỹ thấy khó thở rồi.

Soạt...

Nhưng trong khoảnh khắc ấy, Tru Tiên Đồ trên đầu Mục Vỹ thình lình mở ra. Một luồng sáng vàng kim từ trên trời giáng xuống.

Ánh sáng vàng vừa rọi lên người, Tử Long lập tức hét toáng lên thảm thiết. "Á! Là ngươi, sao lại là ngươi! Sao ngươi ở đây, sao ngươi lại xuất hiện ở đây!"

Tử Long trông như nhìn thấy chuyện gì khó tin quá đỗi khi ánh vàng rực rỡ xuất hiện, nó gào thét inh ỏi.

Ngay sau đó, thân thể Tử Long cứng đờ. "Ta hận, ta hận chết đi được, còn chút nữa thôi là ta thoát được khỏi đây rồi!

Còn chưa đầy mười năm nữa là thoát rồi!", Tử Long phẫn nộ gầm rống nhưng vẫn không thể nhúc nhích do tác động của quầng sáng vàng kia.

Nó dần mất đi ý thức, chỉ để lại thân xác Tử Long oai nghiêm bệ vệ. Mục Vỹ biết mình nên làm gì lúc này. Ngặt nỗi biết là một chuyện, làm được lại là một chuyện khác.

Hiện tại Tử Liên Yêu Hỏa đã mất ý thức hoàn toàn, đây là thời cơ tốt nhất để hắn chiếm lấy nó, nếu bỏ lỡ thì mọi thứ sẽ đổ sông đổ bể.

Nhưng đồng thời Tử Liên Yêu Hỏa cũng không phải thứ yếu ớt để hắn có thể thu phục.

Mục Vỹ ngồi xếp bằng, từ từ tĩnh tâm. Tru Tiên Đồ đã giúp hắn ổn định Tử Liên Yêu Hỏa rồi, giờ đến lượt hắn. Soạt...

Một âm thanh vang lên không lâu sau đó, những đốm lửa tím nho nhỏ dưới chân Tử Long tiến vào trong cơ thể Mục Vỹ từng chút một.

€ó điều số lượng ngọn lửa đang đi vào người hắn thật sự quá ít ỏi và nhỏ bé đến nỗi không đáng kể so với lửa của Tử Long đã hóa thành đá.

Tuy nhiên, có một điều Mục Vỹ rõ hơn cả, đó là phải tiến hành quá trình tẻ nhạt này một cách thật cẩn thận nếu muốn sử dụng được Tử Liên Yêu Hỏa.

Tuyệt đối không được phạm sai lầm nào dù chỉ một chút, nếu không, kẻ chết sẽ là hắn.

Thời gian dần trôi, cơ thể từ từ đóng bụi nhưng Mục Vỹ vẫn không nhúc nhích. Một tháng! Ba tháng!

Một năm!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.