Chương trước
Chương sau
Những thầy giáo cao cấp đang đứng cạnh Mục Vỹ vô cùng tức tối vì lời nói của hẳn.

Đại sư Hồng Trần - thầy luyện huyền khí cực phẩm, thầy luyện khí số một đế quốc Nam Vân - đang đứng trên bục cao phổ biến quy tắc thi đấu vậy mà Mục Vỹ chẳng giữ lễ nghĩa chút nào.

Đương nhiên có người chướng mắt rồi.

Kha Trạch Minh, chủ nhiệm lớp mười một tiến lên một bước, nhìn Mục Vỹ nói: "Thầy Mục, lớp chín sơ cấp của ngươi vừa được thăng tiến thành lớp cao cấp nhưng ngươi cũng đâu thể kiêu căng, ngang ngược như thế!"

Kiêu căng, ngang ngược?

Mục Vỹ ngẩn ngơ, hẳn chỉ nói đại sư Hồng Trần. thôi mà, có nhắc đến những lớp khác đâu mà bị trách là kiêu căng, ngang ngược?

"Cứng quá thì gãy, thầy Mục cẩn thận thua thảm hại trong cuộc thi đấu của khối cao cấp đấy nhé.”

"Ngươi yên tâm!"

Mục Vỹ mỉm cười khi nghe được câu này của Kha Trạch Minh: "Gặp ngươi thì ta bảo lớp chín đánh sấp mặt lớp ngươi thôi”.

"Ngươi..."

Mục Vỹ chẳng buồn quan tâm đến cái nhìn của người khác, đại sư Hồng Trần đứng trên bục nói cả buổi mà hẳn không nghe lấy một chữ, chỉ khép mắt lại.

"Xong rồi hả?"

"Vâng!"

"Vậy đi thôi, khỏi đứng đây cho thành cái gai rong mắt người ta".

"Thầy sợ gì chứ!", Thiết Phong nói oang oang: "Ai dám liếc chúng ta thì đánh sấp mặt bọn hẳn!"

Nhìn thấy điệu bộ ăn nói hùng hổ này của cậu ấy, Mục Vỹ trừng cậu ấy rồi xoay người đi.

Hôm nay chỉ mới tuyên thệ, xem như màn dạo đầu cho cuộc chiến của khối cao cấp, còn một thời gian nữa mới đến ngày thi đấu.

Chẳng qua Mục Vỹ không tính để lớp chín cao cấp ngồi không trong thời gian này.

Đám oắt con này vừa đột phá, tiến vào cảnh giới Linh Huyệt cấp ba đã tự xem mình là vô địch thiên hạ, đúng là mơ hão quá rồi.

Cuộc tranh đấu thực sự chỉ vừa bắt đầu thôi.

Tháp Lôi Phong!

Gần đây tháp Lôi Phong bỗng trở nên náo nhí thi đấu giữa các lớp cao cấp sắp đến làm cho bọn học trò vô cùng háo hức.

Hôm nay, khoảng một trăm người xuất hiện ầm rộ trước tháp Lôi Phong, người căm đầu thân hình không cường tráng lắm nhưng có tác phong nhanh nhẹn.

"Rồi, từ hôm nay, tất cả các ngươi vào tháp Lôi Phong rèn luyện đến ngày thi đấu mới được đi ra. Nhớ cho kỹ, chưa xông đến tầng thứ tư thì khỏi cần tham gia thi đấu, rõ chưa?"

"Rõ!"

Đám người lũ lượt đi vào tháp, cả tháp Lôi Phong sôi sục khí thế.

Ban đầu, cả lớp chín sơ cấp hầu như đều không thể đấu lại những con thú canh giữ, bị đánh cho mặt mũi bầm dập.

Tệ hơn còn bị gãy xương.

Mục Vỹ thấy cảnh này thì hí hứng lắm.

Đám oắt con này cả ngày chỉ biết đắc chí, không chịu khổ thì lại tưởng mình thiên hạ vô song.

Nói là vậy nhưng mỗi lần có học trò bị thương ra ngoài, hẳn luôn lấy một lượng lớn đan dược ra chữa thương cho họ, đồng thời nghiêm túc xem trận đánh của họ để đưa ra hướng dẫn.

Thời gian đần trôi, cuộc chiến của khối cao cấp đã đến.

Hôm nay, bầu không khí nóng như lửa phủ khắp Lôi Phong Viện.

Cuộc chiến này tề tụ hơn một nghìn người của lớp cao cấp trong số gần hai mươi nghìn học trò của Lôi Phong Viện, là tinh anh trong tinh anh.

Những trận đấu của họ rất đáng để quan sát cũng như học hỏi.

Mỗi năm, có vô số học trò thuộc lớp sơ cấp, trung cấp ngộ đạo trong lúc quan sát trận đấu của khối cao cấp.

Bởi vậy nên cuộc chiến diễn ra hằng năm này luôn gây được tiếng vang lớn.

Vòng một của trận thi đấu giữa các lớp cao cấp là vào dãy núi Phá Vân chém giết linh thú để kiếm linh tệ, càng nhiều linh tệ thứ hạng càng cao.

Sau đó chọn ra bảy người có số điểm cao nhất từ mỗi lớp học để tiến hành vòng hai - cuộc chiến lôi đài.

Đây mới là điều mà ai cũng mong chờ nhất.

Dù gì săn giết linh thú hay kiếm linh tệ họ đều không thể được thấy cụ thể, còn cuộc chiến lôi đài thì được tổ chức công khai trong Lôi Phong Viện, tất cả mọi người đều có thể xem.

Đó sẽ là cơ hội tốt để họ học hỏi.

"Hôm nay là ngày thứ nhất của cuộc chiến giữa các lớp cao cấp trong Lôi Phong Viện ta, học viện đã thiết lập phạm vi thi đấu trong dãy núi Phá Vân, không ai được phép ra khỏi đường màu đỏ để tránh bị linh thú cao cấp tấn công. Vòng một sẽ diễn ra trong ba ngày, ba ngày sau, thành tích của tất cả các trò sẽ được người phụ trách ghi chép của học viện tổng hợp lại, sau đó công bố thành tích.

Đại sư Hồng Trần cất giọng tuyên bố: "Bắt đầu thi đấu!

“Soạt soạt soạt", mấy bóng người lần lượt biến mất, hơn một nghìn học trò trong mười tám lớp cao cấp tiến về dãy núi Phá Vân.

Phải công nhận rằng chỉ riêng cuộc thi đấu các lớp cao cấp của Lôi Phong Viện thôi đã tốn rất nhiều nhân lực và tiền tài, thu hút rất nhiều sự chú ý.

"Tuy nhiên, học viện Thất Hiền là học viện lớn nhất đế quốc Nam Vân, Lôi Phong Viện là một trong bảy đại viện, tất nhiên có đủ khả năng và mạng giao thiệp để tổ chức một cuộc thi đấu lớn thế này.

Vòng đầu tiên là tranh tài về số linh thú giết được, thoạt nhìn Lôi Phong Viện không phải bỏ bao nhiêu công sức nhưng đa số các gia tộc trong thành Nam Vân đều đang âm thầm giúp đỡ Lôi Phong Viện tổ chức thuận lợi hơn.

Riêng số nhân viên phụ trách ghi chép thành tích rong vòng này thôi ước tính đã là trên mười nghìn người.

Có điều những chuyện này đều chẳng dính dáng gì đến Mục Vỹ!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.