Những thầy giáo cao cấp đang đứng cạnh Mục Vỹ vô cùng tức tối vì lời nói của hẳn.
Đại sư Hồng Trần - thầy luyện huyền khí cực phẩm, thầy luyện khí số một đế quốc Nam Vân - đang đứng trên bục cao phổ biến quy tắc thi đấu vậy mà Mục Vỹ chẳng giữ lễ nghĩa chút nào.
Đương nhiên có người chướng mắt rồi.
Kha Trạch Minh, chủ nhiệm lớp mười một tiến lên một bước, nhìn Mục Vỹ nói: "Thầy Mục, lớp chín sơ cấp của ngươi vừa được thăng tiến thành lớp cao cấp nhưng ngươi cũng đâu thể kiêu căng, ngang ngược như thế!"
Kiêu căng, ngang ngược?
Mục Vỹ ngẩn ngơ, hẳn chỉ nói đại sư Hồng Trần. thôi mà, có nhắc đến những lớp khác đâu mà bị trách là kiêu căng, ngang ngược?
"Cứng quá thì gãy, thầy Mục cẩn thận thua thảm hại trong cuộc thi đấu của khối cao cấp đấy nhé.”
"Ngươi yên tâm!"
Mục Vỹ mỉm cười khi nghe được câu này của Kha Trạch Minh: "Gặp ngươi thì ta bảo lớp chín đánh sấp mặt lớp ngươi thôi”.
"Ngươi..."
Mục Vỹ chẳng buồn quan tâm đến cái nhìn của người khác, đại sư Hồng Trần đứng trên bục nói cả buổi mà hẳn không nghe lấy một chữ, chỉ khép mắt lại.
"Xong rồi hả?"
"Vâng!"
"Vậy đi thôi, khỏi đứng đây cho thành cái gai rong mắt người ta".
"Thầy sợ gì chứ!", Thiết Phong nói oang oang: "Ai dám liếc chúng ta thì đánh sấp mặt bọn hẳn!"
Nhìn thấy điệu bộ ăn nói hùng hổ này của cậu ấy, Mục Vỹ trừng cậu ấy rồi xoay người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3561805/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.