“Khốn kiếp!”
Tiêu Bất Ngữ cười lạnh nói: “Đúng, trò thấy bọn họ thẳng không vẻ vang vì ỷ thế đông người. Nhưng trò đừng quên, họ là lớp trung cấp, còn chúng ta là lớp cao cấp. Các trò thế này mà còn mơ tưởng vượt qua được các thiên tài linh bảng của lớp đặc biệt để ghi tên lên long bằng ư?”
“Thua là thua, đừng viện cớ nữa. Chẳng may đến một ngày, bọn họ tham gia giao đấu với khối cao cấp, các trò mà thua nữa thì không chỉ mất mặt thôi đâu!”
"Sao có thể.., Triết Phong Vân thăm nghĩ trong đầu, dù thế nào, y cũng không thể chấp nhận việc lớp chín trung cấp có thể vượt qua được lớp mình.
“Không lôi kéo được Mặc Dương đó về lớp mình thì thôi vậy, nhưng Tẽ Minh thì sao?"
Tiêu Bất Ngữ lạnh mặt, không vui hỏi.
“Tài năng luyện khí mà Tê Minh thế hiện đã thu hút đại sư Hồng Trần. Ông ấy là viện trưởng của Lôi Phong Viện thì ai dám tranh người mà ông ấy đã duyệt ạ!", Triết Phong Vân nói khẽ.
“Trò có thể ngu dốt thêm nữa được không?"
Tiêu Bất Ngữ đã nổi giận ngất trời: “Dù đại sư Hồng Trần đã nhắm được Tê Minh và muốn thu nhận cậu ta làm đệ tử quan môn, nhưng Tẽ Minh vẫn là học trò của Lôi Phong Viện, kiểu gì cậu ta cũng phải trở thành học trò của một lớp nào đó, trò đã hiểu chưa?”
"Dạ, giờ trò sẽ đi tìm hiểu về tình hình của Tê. Minh luôn ạ!", Triết Phong Vân vội nói.
“Thưa thầy Tiêu, Tê Minh.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3558597/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.