Mục Vỹ ho khan vài tiếng rồi nói: “Có người đã đút lớt nhân sĩ trong học viện Thất Hiền để đuổi ta - thiếu trưởng tộc của các vị ra khỏi học viện, điều này đã khiến nhà họ Mục mất sạch thể diện”.
“Đây là sự khiêu khích với nhà họ Mục và tất cả các vị”
“May là ta đã bắt được người đó, hơn nữa còn đưa tới đây hôm nay”,
Mục Vỹ dứt lời, Lâm Hiền Ngọc đã áp tải Trịnh Thành Vân đi ra.
Không biết trong miệng Trịnh Thành Vân bị nhét thứ gì mà lão ta chỉ có thể ưm ưm, chứ không nói được câu nào.
“Chính là ông ta, Trịnh Thành Vân - phó phụ trách của khối sơ cấp tại Lôi Phong Viện. Ông ta muốn làm ta mất mặt rồi đuổi khỏi học viện, vì thế hôm nay ta đã dẫn ông ta tới”
Mục Vỹ nói tiếp: "Hơn nữa, phó phụ trách Trịnh đã nhận là có người sai khiến ông ta làm như vậy. Người này chính là một trong số các vị ở đây. Hôm nay, ta mong bà ta dám đứng ra. Chứ để ta lôi ra thì e mọi người sẽ mất hết mặt mũi đấy”.
Dứt lời, Mục Vỹ lẳng lặng đứng đó, không nói gì nữa.
Hắn biết sẽ có người lên tiếng ngay thôi
Đại phu nhân mở lời trước tiên: "Mục Vỹ, cậu láo quá rồi đấy! Phó chủ nhiệm Trịnh là phó phụ trách khối sơ cấp của Lôi Phong Viện, cậu làm thế này định để nhà họ Mục đối đầu với Lôi Phong Viện ư?"
“Mục Vỹ, cậu là thiếu trưởng tộc mà lại nghe lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3557261/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.