Mục Vỹ trở về tiểu viện của mình, thấy Lâm Hiền Ngọc đang nghiêm túc đứng ngoài cửa viện như một cây trường thương.
Trong tiểu viện, Thanh Trĩ và Thanh Sương đang đứng trước cửa phòng chờ hẳn,
“Ta muốn tắm”.
"Vâng."
Mục Vỹ phân phó một câu, hai người gật đầu, bắt đầu chuẩn bị nước nóng, khăn lông và những đồ dùng khác.
Không lâu sau, trong nhà tắm bốc hơi nước, Mục Vỹ cởi quần áo rồi thong thả tiến vào bồn nước, khép mắt lại.
Ào...
Nhưng hẳn vừa tiến vào trong bồn thì tiếng nước vang lên, hai bàn tay ngọc ngà đặt lên vai hắn.
"Làm gì vậy!"
Mục Vỹ mở mắt, đứng bật dậy, nhìn thấy hai người phía trước thì há hốc mồm.
Giờ phút này, Thanh Trĩ và Thanh Sương đã cởi chiếc váy dài màu xanh trên người ra, mặt đỏ ửng, hơi cong người đứng hai bên trái phải trong bồn nước.
Trong hơi nước mờ mịt, cơ thể trắng như tuyết của hai người hơi hồng hồng, trông như hai chú thỏ ranh mãnh sổ lồng.
Đôi gò bồng đào trước ngực hai tỷ muội trắng nõn, đáng yêu, dáng người tuyệt đẹp, bầu không khí ám muội, hai tỷ muội xinh như hoa
Cái gì cũng tuyệt vời, trừ vẻ mặt của hai người họ.
"Thưa thiếu trưởng tộc, hầu hạ thiếu trưởng tộc tắm cũng là nhiệm vụ của hai tỷ muội thuộc hạt, trên gương mặt của Thanh Tí lúc này chỉ có sự thẹn thùng chứ không tỏ ra khó chịu.
Sau khi bị Mục Thanh Vũ giáo huấn, cô ấy đã hiểu mình chỉ là hộ vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3554684/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.