🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cuối cùng ở đó chỉ còn lại Mục Vỹ, Tiêu Chiến Thiên và Tiêu Khánh Dư.



“Dư Nhi, Dư Nhi của ta!”



Vì Tiêu Khánh Dư không được thông minh, nên Niệm Linh Quan luôn quan tâm hết mực. Bây giờ trông thấy con trai mình hồi phục, bà mừng đến rơi nước mắt.



“Mẹ, chuyện này mẹ phải cảm ơn thầy Mục. Chính thầy đã phát hiện ra điểm bất thường trong cơ thể con nên mới cứu con được”.



“Không cần đâu!"



Thấy hai mẹ con họ tình cảm, Mục Vỹ xua tay, lạnh mặt nói: "Tiêu Khánh Dư, bệnh của trò đã khỏi, đừng quên trận pháp ta đã nói với trò. À, nhớ nói chuyện rõ ràng với tay kia, dặn nó ngoan vào, không là ăn hành đấy".



“Gia đình trò đoàn tụ đi, ta đi trước đây!"



Đùa! Mới một lúc trước, suýt nữa hẳn đã toi đời rồi!



Nếu Tiêu Khánh Dư đi ra chậm thêm một chút nữa thôi thì hẳn đã chỉ còn là một cái xác.



Niệm Linh Quan này đúng là quá đáng, dù có sốt sắng đến mấy thì ít ra cũng phải hỏi rõ ngọn ngành đã chứ.



Mục Vỹ không phải thánh nhân, hẳn đã cứu người thì đương nhiên cũng muốn được khen ngợi, tiện thể kiếm một món từ nhà họ Tiêu luôn. Dầu sao cũng không phải nhà họ Mục, sao hẳn phải làm không công chứ!



Nhưng giờ thì hay rồi, chưa kịp kiếm gì từ họ thì suýt nữa mình đã bị họ xơi tái luôn



“Thầy Mục...”



Thấy Mục Vỹ định rời đi, Tiêu Khánh Dư luống cuống.



“Dư Nhị, kệ hẳn đi! Chờ một thời

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3554681/chuong-247.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mục Thần
Chương 247: Cảnh cáo
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.