Bây giờ, Mục Vỹ không hề quan tâm đến ánh nhìn hay suy nghĩ của bất kỳ ai xung quanh.
Điều mà hắn quan tâm chỉ có người mà hẳn đã duyệt.
Lâm Hiền Ngọc là người thứ nhất, nhưng chắc chẩn không phải là người cuối cùng.
Cùng lúc đó, Mục Thanh Vũ mặc bộ y phục màu xanh đang đứng trong đình viện nhìn Mục Vỹ đi từ xa tới.
“Phụ thân!”
"Ừ, ta nghe nói con đã chiêu mộ được Lâm Hiền Ngọc của nhà họ Lâm, còn chữa khỏi bệnh cho hắn. nữa hả?”, Mục Thanh Vũ bình thản hỏi
“Vâng!"
Chuyện này không có gì phải giấu giếm, hơn nữa Mục Vỹ cũng không định giấu cha mình.
“Ừm, tốt! Chuyện này ta biết rồi!”
Mục Thanh Vũ nói xong một câu rồi quay người đi.
“Con muốn làm gì thì cứ làm đi. Nhà họ Mục chúng ta có thể củng cố vị trí trong năm gia tộc lớn ở thành Nam Vân trong mười năm thì không phải sợ bất kỳ ai hết”.
“Con hiểu rồi!"
“Đệ đệ Mục Phong Hành của con cũng ở Lôi Phong Viện, con hãy quan tâm đến nó nhiều một chút, dẫu sao con cũng là huynh trưởng”.
“Vâng!”
Chẳng dễ gì mới phát hiện ra một hạt giống tài năng, đương nhiên Mục Vỹ sẽ không bỏ qua rồi.
Mục Vỹ quay về biệt viện của mình, đóng cửa sổ lại, bắt đầu tu luyện.
Bây giờ mỗi ngày hẳn đều bỏ công tu luyện, mà cảnh giới cũng ngày một tiến tới tầng thứ hai.
Cảnh giới Linh Huyệt tăng thứ hai là mở huyệt Nội Quan, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3552064/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.