Thấy đại sư Mạt tới, Tống Lập cứ luyên tha luyên thuyên, nếu không vì để ý tới Mục Vỹ, đại sư Mạt đã mất kiên nhẫn từ lâu rồi.
Chẳng dễ gì mới thoát được, Mạt Vấn vội bỏ đi ngay, để Tổng Lập dẫn Mục Vỹ đi làm quen với Lôi Phong Viện.
“Mục lão đệ, sau này ta sẽ gọi cậu như thế nhé. Chào, ta là Tống Lập, là giáo viên tổng phụ trách của một trăm lớp sơ cấp tại Lôi Phong Viện. Từ giờ, chúng ta sẽ là huynh đệ tốt, có vấn đề gì thì cậu cứ nói thẳng với ta nhé".
Huynh đệ tốt?
Mục Vỹ mỉm cười gượng gạo rồi gật đầu.
“Được thôi, Tống đại ca!"
“Ừ, cậu đến đúng lúc lắm! Gần đây thầy giáo của lớp chín sơ cấp đang nâng cảnh giới để trở thành thầy. giáo trung cấp nên chúng ta đang thiếu một giáo viên. chủ nhiệm. Vừa hay cậu có thể đảm nhiệm vị trí này, ta dẫn cậu đi xem luôn nhé!
“Được!”
Mục Vỹ cũng thấy rất hiếu kỳ với những học sinh mà mình sắp dẫn dắt.
Dù hắn được phân dạy lớp sơ cấp nhưng không có nghĩa ở đây không có những hạt giống tốt. Nếu hắn cũng có thể phát hiện ra những mầm non nổi trội giống Tề Minh và Mặc Dương như ở thành Bắc Vân thì đúng là quá tốt.
Đi qua phòng của giáo viên là đi thẳng tới khu phòng học, sau khi vòng qua một khu vực bỏ trống, Mục Vỹ ngẩng đầu lên thì nhìn thấy xung quanh đều là các toà lầu cao.
Có một tốp học sinh đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3552056/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.