Đôi lúc Mục Vỹ nghĩ rằng mình còn tốt tính quá, trước đây những kẻ này mà dám giậm chân trước mặt mình thì hẳn đã trừng trị cho nghe lời rồi.
Nhưng sau khi bình tĩnh lại, Mục Vỹ cũng hiểu được đại khái.
Nguyên nhân thứ nhất là, từ đầu đến cuối hắn. chưa hề buông bỏ tôn nghiêm của kiếp trước, khinh thường chấp nhặt với những kẻ này. Thứ hai chính là hiện giờ hắn đã không còn có thể hô mưa gọi gió như ngày xưa.
Chưa kể dung hợp với Mục Vỹ đó cũng khiến tính cách của hẳn thay đổi, về bản chất hẳn đã khác trước.
"Hừ, thứ rác rưởi đến từ thành Bắc Vân, ngươi ÿ có thân phận thiếu trưởng tộc nhà họ Mục nên thích làm gì thì làm à?"
Mục Vỹ đang xuống lôi đài thì một giọng nói đầy bất mãn thình lình vang lên ở sau lưng.
“Đón chiêu này của Lâm Triết Vũ ta đi!"
Người đó vừa nói xong, một chưởng lao tới lưng của Mục Vỹ.
Cảm nhận được cơn gió do cú chưởng sau lưng mang lại, hẳn hừ lạnh, nghiêng người tránh đi
Hắn lật tay, thẳng thừng tung chưởng đáp trả.
Trong cú chưởng này, Mục Vỹ đã vận dụng sức. mạnh sấm sét trong cơ thể. "Đùng đoàng!”, trên lôi đài tức khắc thoang thoảng mùi khét.
"Á!"
Tiếng kêu gào vang lên ngay sau đó, Lâm Triết Vũ che bờ vai cháy đen của mình, mặt mày tái mét, kinh hồn táng đảm nhìn Mục Vỹ như vừa thấy ma.
Rốt cuộc kẻ này có lai lịch gì!
Đây là sức mạnh mà một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3552035/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.