"Phụt"
Tiếng phun máu truyền đến từ trên lôi đài rất rõ, một người chật vật bước lùi ra sau.
Cổ Càn Vũ!
Khi nhìn thấy đó là ai, những người xung quanh đều cảm thấy khó tin.
Mặc dù nãy giờ y luôn trông như đang phòng thủ nhưng lại khiến cho Lâm Triết Vũ hoàn toàn không thể tìm ra sơ hở để công kích.
Sao lúc này lại thua?
"Chết tiệt, thua là sao, do cái miệng qua đen của ngươi cả”, thấy Cổ Càn Vũ thua cuộc, Cổ Phần trừng mắt nhìn Mục Vỹ rồi vội vã chạy lên lôi đài.
"Càn Vũ, ngươi không sao chứ?"
Gã ta chạy tới, quan tâm hỏi han.
"Không có gì đáng ngại. Thua mất rồi!"
Cổ Càn Vũ thở hắt ra, nét mặt chán nản.
"Cổ Gàn Vũ, cuối cùng ngươi vẫn không phải đối thủ của Lâm Triết Vũ ta, nhận thua sớm tốt cho ngươi hơn", Lâm Triết Vũ ngạo nghễ nói: "Mục tiêu của ta là Cổ Thanh. Không đánh bại hắn, ta sẽ không bước vào cảnh giới Linh Huyệt tăng thứ hai”
"Người sẽ không thành công đâu. Ngươi vĩnh viễn sẽ không biết Cổ Thanh mạnh đến mức độ nào!"
"Thua còn om sòm!”
Liếc mắt nhìn Cổ Càn Vũ, Lâm Triết Vũ xoay người lạnh lùng bỏ đi.
"Càn Vũ, ngươi đừng để ý. Ngươi đã đứng thứ ba rồi, trên khắp thành Nam Vân này không mấy ai mạnh bằng ngươi đâu!"
"Cổ Phần, ngươi đừng an ủi ta, Cổ Càn Vũ ta đã làm thì phải đứng nhất!"
“Càn Vũ, Doãn Nhi tỷ đã tới rồi, bên cạnh tỷ ấy còn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3544543/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.