🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Đi thôi!"



Mục Vỹ nghỉ ngơi một lát rồi kéo Mặc Dương đi tới cửa hang động.



Hắn chỉ có một cây cỏ Phong Linh để luyện chế Phong Linh Đan, chỉ có thể thành công, không được phép thất bại.



Kể cả có là thầy luyện đan tài năng nhất cũng không thể bảo đảm một trăm phần trăm sẽ luyện chế ra đan dược thành công.



Vậy nên hắn phải chuẩn bị thật kỹ càng.



Lúc Mục Vỹ kéo Mặc Dương ra khỏi sơn động, trời chiều đã ngả về Tây, toàn bộ dãy Bắc Vân cũng chìm trong u tối.



Đi đến cửa hang động, Mục Vỹ quan sát xung quanh, sắc mặt chợt trở nên lạnh lẽo



"Xem ra bọ ngựa bắt ve sầu, chim sẻ rình sau lưng, sau chim sẻ còn có rắn độc!" hắn nhếch mép.



"Ha ha, ta biết ngay mà. Mục Vỹ, không đời nào ngươi không đến đây để lấy cỏ Phong Linh được!"



Mục Vỹ vừa dứt lời thì thình lĩnh có một tiếng cười đắc thẳng truyền đến.



"Thiệu Vũ!”



Thiệu Minh và những người khác đồng loạt bước ra từ sau lưng Thiệu Vũ.



Đội ngũ vốn mười mấy người giờ đây lại chỉ còn bảy, tám. Họ chưa rời đi mà vẫn đứng ở đây chờ.



Oắt con, giao cỏ Phong Linh ra đây, ta sẽ thả ngươi đi!"



Thiệu Vũ mới nói xong thì một giọng nói ồ ồ vang lên.



Người vừa lên tiếng có thân hình lực lưỡng, để râu quai nón, đôi mắt mở to, toàn thân tràn đầy khí thế uy nghiêm.



"Thiết Sơn Hộ, ngươi đúng là không biết xấu hổ."



Nhưng hẳn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3538767/chuong-127.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mục Thần
Chương 127: Mai phục ngoài sơn động
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.