Ba người một đèn lồng lại một lần nữa đi về phía kiến trúc lâu thuyền cổ xưa của chiến hạm này. Đột nhiên có ánh sáng chớp hiện, ánh sáng này không biết từ đâu đến, cả chiếc thuyền bị bao phủ ở trong ánh sáng nồng đậm mạnh mẽ, khiến cho đám người Tần Mục và thôn trưởng không nhìn thấy được bất kỳ vật gì!
Ánh sáng này tới nhanh, đi cũng nhanh, đợi cho tới khi ánh sáng biến mất, Tần Mục quan sát khắp nơi, hắn chợt ngẩn người ra, chiếc lâu thuyền này vốn chạy ở dưới nước sông Thiên Hà, mà bây giờ lại đi tới trên mặt sông Thiên Hà.
Xung quanh là một mảnh sương mù, dần dần, có ánh mặt trời sáng rỡ chiếu xuống, lâu thuyền rời khỏi sương mù dày đặc.
Bên ngoài có ánh mặt trời từ trên cao chiếu xuống.
Tần Mục nhìn ra ngoài, chỉ thấy chiếc thuyền này bồng bềnh trên mặt sông. Lúc này Thiên Hà đang trôi lơ lửng ở trên bầu trời.
- Lâm Kiêu, phát sinh chuyện gì vậy?
Tần Mục hỏi thăm người ít hơn trong chiếc đèn lồng.
Trong chiếc đèn lồng này, đôi cánh phía sau lưng của người tí hon đầu chim thân người vỗ mạnh, nói:
- Lệnh chủ không cần hoang mang, đây chỉ là lại thời không một lần nữa lặp lại thôi.
- Thời không lặp lại sao?
Thôn trưởng cẩn thận thử dò xét nói:
- Thời không lặp lại trong miệng ngươi là có ý gì?
Người tí hon trong chiếc đèn lồng nói:
- Trong sương mù dày đặc có thần thông không nối liền, loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than-ky/2983201/chuong-811.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.