Lão nhân âm soa liếc mắt nhìn Tần Mục, nói:
- Hồi bẩm Thổ Bá, đã tăng thêm, ở trang một ngàn lẻ bốn quyển thứ tám. Mỗi một khoản nợ đều ghi rất rõ ràng, không thiếu được.
Thổ Bá buông quyển sách cầm trong tay xuống, nhặt một quyển sách thứ tám, lật xem một hồi, nói:
- Hắn mở ra cánh cửa Thừa Thiên mấy lần cũng ghi rồi chứ?
- Đã ghi.
Lão nhân âm soa nói:
- Hắn khiến ta hãi hùng khiếp vía, không thể không ghi. Còn nữa, mỗi người chết ở trong tay hắn đều ghi nhớ kỹ, rõ ràng, không sai chút nào, chỉ chờ sau khi hắn chết sẽ thanh toán. Chỉ có điều những thứ này đều là chuyện nhỏ, ta ghi lại ở trong tạp quyển.
Thổ Bá buông quyển thứ tám ra, hỏi:
- Tạp quyển để ở nơi nào?
Lão nhân âm soa trả lời:
- Tạp quyển quá nhiều, ta chuyên môn mở ra một gian phòng để gửi, cũng gần chất đầy rồi. Có cần đưa tạp quyển qua cho Thổ Bá xem không?
- Không cần.
Thổ Bá cũng có chút đau đầu, lắc đầu nói:
- Chỉ cần ghi lại rõ ràng là được.
Đông.
Điền Thục ngã thẳng tắp xuống đất, dê đầu rơi rất nặng, trên mặt đất nảy lên hai lần mới dừng lại. Tề Cửu Nghi không nhịn được nói:
- Điền đại ca, Thổ Bá nói chắc hẳn không phải là ngươi, mà là Tần huynh Tần Phượng Thanh.
Điền Thục hữu khí vô lực nói:
- Ta biết là đang nói hắn. Ta cho rằng hắn cùng Thổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than-ky/2982980/chuong-701.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.