- Cánh tay của thần đao Lạc Vô Song là do ngươi chặt đứt?
Mọi người xung quanh nhất thời có một loại cảm giác cực kỳ hoang đường. Cho dù là Thục Diêu rất trầm ổn cũng không nhịn được bật cười, nói:
- Đả Cốc tử Tần sư huynh, ngươi vẫn an tâm rèn sắt đi thôi.
Tần Mục thu hồi ánh mắt, thần sắc lại nghiêm túc một cách khác thường. Đột nhiên, đám người Vũ Hòa, Hoàng Việt, Thục Diêu và Tang Họa đồng thời nghiêng người, cách xa Tần Mục một bước, trong lòng kinh ngạc nghi ngờ không ngừng.
Có một lần chớp mắt như vậy, bọn họ cảm giác được người thiếu niên bên cạnh rèn sắt đột nhiên giống như là một thanh kiếm sắp rút ra khỏi vỏ. Thanh kiếm này có hào quang bắn ra bốn phía, nhuệ khí ép người nhưng lại lập tức giấu vào trong vỏ kiếm.
Bọn họ dời bước, chính là phản ứng xuất từ bản năng của bản thân, tránh ý chí chiến đấu và sát cơ đáng sợ này.
Keng keng.
Tiếng rèn sắt truyền đến, Tần Mục đứng ở trước đài rèn tinh luyện kim loại tập trung ý chí, tiếp tục rèn luyện phi kiếm của mình.
Mọi người không nhịn được nghi ngờ mình có phải cảm giác sai lầm hay không.
Mà ở phía đối diện, bên cạnh Triết Hoa Lê có một ma nữ liếc mắt một cái, kinh ngạc nói:
- Người trên bức tranh của ngươi giống như với tiểu tử rèn sắt ở phá đối diện kia!
Triết Hoa Lê cuộn bức tranh, thu về, thản nhiên nói:
- Sư phụ ta tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than-ky/2982638/chuong-534.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.