Chương trước
Chương sau
Hư Sinh Hoa buồn bực, nói:

- Tần huynh trừ có thân phận Nhân Hoàng, còn có một thân phận là giáo chủ Thiên Thánh giáo, ta đương nhiên có nghe nói qua. Vì sao Tần huynh lại hỏi như vậy?

Tần Mục cười tủm tỉm nói:

- Nếu Hư huynh gia nhập Thiên Thánh giáo ta, ngươi không cần trả tiền. Mặc dù ta là Nhân Hoàng nhưng cũng là Thiên Thánh giáo chủ. Nhân Hoàng điện có thâm thù đại hận với Thượng Thương nhưng Thiên Thánh giáo không có thù hận với Thượng Thương nha. Hư huynh gia nhập Thiên Thánh giáo là chuyện vẹn cả đôi đường.

Sắc mặt Ngọc Liễu và Kinh Yến đầy cổ quái, vị Nhân Hoàng này làm việc thật hoang đường nhưng lại thiên mã hành không. Thượng Thương và Nhân Hoàng điện là đối thủ một mất một còn với nhau, không chết không thôi, hắn lại còn mời đối thủ gia nhập Thiên Thánh giáo!

- Vị Nhân Hoàng này sẽ không cho rằng chín bát mì sánh ngang với một lần khám bệnh chứ, hắn muốn Hư công tử gia nhập Thiên Thánh giáo của hắn? Không biết nên nói hắn trời sinh đơn thuần hay trời sinh âm hiểu.

Kinh Yến nói thầm.

Hư Sinh Hoa im lặng một lúc, nói:

- Tần huynh không nên nói đùa. Ngươi yên tâm, ta sẽ mau chóng trả tiền cho ngươi.

Tần Mục cũng không trông cậy hắn đáp ứng gia nhập Thiên Thánh giáo. Tuy nói Thiên Thánh giáo không phải đối thủ một mất một còn với Thượng Thương nhưng Tiều Phu Thánh Nhân của Thiên Thánh giáo và Nhân Hoàng đầu tiên của Nhân Hoàng điện đều đến từ thời kì Khai Hoàng. Bọn họ có mục tiêu giống nhau, vì thực hiện mục tiêu này nên sử dụng thủ đoạn khác biệt.

Nhân Hoàng điện dựa vào chiến đấu thực hiện mục tiêu của mình, Thiên Thánh giáo lại dựa vào lý niệm của dân chúng thực hiện mục tiêu.

Mục tiêu cuối cùng của hai thánh địa đều là lật đổ sự thống trị của Thần, thành lập thế giới trong suy nghĩ của mình.

Điểm này lại đối địch với lý niệm của Thượng Thương.

Đốc Tạo xưởng có rất nhiều thần thông giả thôi thúc nguyên khí, bọn họ nâng linh kiện và các bộ phận bay lên, trôi nổi giữa không trung. Tần Mục đi tới đi lui trên không trung, điều hành phương vị của mỗi bộ phận.

Mặc dù chỉ là cái bệ của Xạ Nhật Thần pháo nhưng lại có trận văn cực kỳ phức tạp, nhất là Tần Mục tự mình thiết kế năm mươi sáu đan lô. Mỗi một cái đan lô rất khổng lồ, khó có thể luyện thành trong một lần, cần dùng hơn một trăm khối linh bộ kiện ghép lại với nhau, trận văn nối tiếp không được phép có sai lầm.

Tần Mục dùng biện pháp kết nối, lúc ghép lại không cần dùng đinh tán, chỉ cần làm bộ phận kết nối với nhau rắn chắc là có thể chống đỡ lực trùng kích to lớn thôi.

Hơn nữa, cho dù Xạ Nhật Thần pháo bị quân địch đả kích, bị phá hư một bộ phận thì cũng có thể tháo bộ phận bị hỏng ra, nhanh chóng thay thế linh kiện hoàn mỹ vào. Sau khi thay xong, bọn họ vẫn có thể thúc giục Xạ Nhật Thần pháo, sẽ không tồn tại tình huống giảm uy lực.

Lần ghép bệ pháo, rất nhiều quan viên bên ngoài của Đốc Tạo xưởng đều tụ tập ở đây. Duyên Phong Đế cũng có mặt, hiển nhiên hắn rất chú trọng Xạ Nhật Thần pháo này.

- Tần đốc tạo dùng phương pháp kết nối, dường như cũng có thể dùng trên chiến trường linh binh và lâu thuyền.

Duyên Phong Đế tán thưởng, hắn nói với thượng thư bộ Công:

- Trẫm cho rằng có thể mở rộng ra toàn quân. Nếu như phi kiếm cũng dùng phương pháp này, lâu thuyền sẽ vững chắc hơn nhiều, có thể giảm rất nhiều tổn thất trong chiến tranh.

Thượng thư bộ Công gật đầu:

- Nhưng rất khó đúc ra.

- Có Tần đốc tạo thiết kế Đốc Tạo xưởng mới, luyện chế mỗi bộ phận phi kiếm không khó khăn.

Duyên Phong Đế suy nghĩ, nói:

- Bảo Đốc Tạo xưởng sản xuất rất nhiều bộ kiện, có thể tùy ý thay thế linh kiện bị vỡ, bộ kiện lâu thuyền, vụ xa. Như vậy cho dù có chiến dịch quy mô lớn, tổn thất trên chiến trường sẽ không lớn. Bộ Công các ngươi nên học tập một chút, mau chóng phát triển Đốc Tạo xưởng như thế này.

Hắn nói chuyện, Tần Mục đã hạ lệnh ghép lại. Hàng trăm thần thông giả kết nối các linh kiện vào nhau, phạm vi làm việc rộng tới một mẫu.

Lúc này, Bá Sơn tế tửu mới trở về từ tiền tuyến phương bắc tuyết nguyên. Hắn nâng hai tay lên, dùng pháp lực hùng hồn nâng một vòng tròn to và nặng bay lên cao.

Lại có hàng trăm thần thông giả cùng nhau đi vào Đốc Tạo xưởng, bọn họ không ngừng ghi nhớ số hiệu. Mỗi khi đọc một số hiệu sẽ có một thần thông giả tiến lên, cũng ghép linh kiện vào trong vòng tròn.

Ráp linh kiện càng ngày càng nhiều, cái bệ càng lúc càng lớn, càng ngày càng dày. Chờ ghép hơn vạn linh kiện vào, hai chân của hán tử hùng tráng như Bá Sơn tế tửu cũng phải run run, hắn bị ép tới mức không thể đứng thẳng.

Cố Ly Noãn tiến lên, hai người dùng pháp lực hùng hồn chống đỡ vòng tròn, vòng tròn đã bao phủ phạm vi bốn trăm mẫu.

Chờ đọc tới số hiệu hai vạn bảy ngàn, vòng tròn chiếm diện tích ngàn mẫu đã ghép xong, phía dưới vòng tròn là bốn cao thủ cấp giáo chủ dùng pháp lực hùng hậu nâng vòng tròn.

Phía trên vòng tròn, Tần Mục cùng rất nhiều quan viên bộ Công chạy đi kiểm tra mỗi đường nối ở giữa trận văn. Xác nhận không xảy ra vấn đề, Tần Mục ra lệnh một tiếng, lại có cự thú kéo từng chiếc xe ngựa tới đây. Trên xe có rất nhiều dược sư nhảy xuống, các dược sư đi lên vòng tròn.

- Mở lò!

Tần Mục truyền lệnh.

- Mở lò!

Năm mươi sáu miệng đan lô bị mở ra, dược thạch được đưa vào bên trong, một đám dược sư không ngừng thôi thúc nguyên khí, nhóm lửa kích hoạt đan lô. Trong lò xuất hiện ánh lửa hừng hực, hỏa diễm màu đỏ biến thành màu trắng, từ màu trắng biến thành màu xanh, lại từ màu xanh biến thành màu lam.

Năng lượng cực kỳ đáng sợ nhanh chóng chảy qua trận pháp và phù văn trên vòng tròn chiếm diện tích ngàn mẫu, phù văn trận pháp bị kích hoạt.

Bốn cường giả cấp giáo chủ dưới vòng tròn cảm giác áp lực giảm nhiều, bọn họ không cần nâng bệ pháo to lớn, bản thân nó đã có năng lực lơ lửng trên không trung.

Một đám quan viên tán thưởng:

- Quỷ phủ thần công, thật sự là quỷ phủ thần công!

Sắc mặt Duyên Phong Đế khó coi. Tần Mục chỉ ghép bệ pháo cùng thử kích hoạt đan lô và trận pháp vận chuyển, nhưng chỉ thử một lần đã tiêu hao dược thạch sánh ngang một chiến dịch cỡ trung.

- Dù sao cũng không phải tốn tiền của hắn.

Duyên Phong Đế nhức nhối không thôi.

Tần Mục kiểm tra xong xuôi, hắn nhảy ra khỏi cái bệ và nói:

- Dập tắt đan lô, thả bệ xuống.

Đan lô dần dần dập tắt, cái bệ trên không trung dần dần hạ xuống, nó đáp xuống rất nhẹ nhàng. Cho dù như vậy cũng phát động khí lưu rất lớn, cuồng phong thổi qua, quần áo mọi người tung bay, da mặt cũng bị thổi đầy nếp nhăn.

Khí lưu ngừng lại.

Tần Mục cao giọng nói:

- Các vị dược sư chuẩn bị tốt dược thạch, chờ khung pháo luyện xong sẽ khởi động đan lô một lần.

Đông đảo dược thạch lĩnh mệnh.

Sắc mặt Duyên Phong Đế trắng bệch, sai người mời Tần Mục đến, vẻ mặt ôn hoà nói:

- Tần đốc tạo, vì sao còn muốn khởi động đan lô?

Tần Mục nói:

- Bệ hạ, Xạ Nhật Thần pháo có quá nhiều linh kiện, khó đảm bảo sẽ không có sai lầm nào đó. Sau khi luyện xong pháo khung và nòng pháo, nhất định phải khởi động lần nữa, kiểm tra xem có sai lầm hay không?

Duyên Phong Đế cười tủm tỉm nói:

- Còn phải khởi động mấy lần?

- Nếu như không có sai lầm, hai ba lần là đủ.

Tần Mục suy tính một chút, nói:

- Nếu như có sai lầm, cần kiểm tra sai lầm ở nơi nào, như vậy không biết sẽ khởi động bao nhiêu lần. Nhất là vị trí Thần nhãn, áp dụng kết cấu khớp nối và nguyên lý bánh răng, bởi vì quá phức tạp nên tỷ lệ phạm sai lầm rất lớn. Bệ hạ yên tâm, nơi này có nhiều cao thủ thuật số như vậy, khẳng định có thể nhanh chóng phát hiện sai lầm ở nơi nào. Vi thần tận lực khống chế trong mười lần, sẽ không tốn quá nhiều tiền. Bệ hạ, lần mở lò đã được quyết định vào nửa tháng sau, xin bệ hạ...

- Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi! Trẫm không tới, ngươi toàn quyền quản lý. Thượng thư, đỡ trẫm hồi cung.

Tần Mục nhìn Hoàng đế được mấy quan viên run rẩy nâng đi, nội tâm hắn buồn bực:

- Chẳng lẽ Hoàng đế tổn thương còn chưa khỏi? Không đúng, ta và tiểu Độc Vương đã chữa khỏi cho hắn.

Sắc mặt Hư Sinh Hoa ngưng trọng, hắn nhìn vòng tròn to lớn kia.

Tần Mục đi tới, cười nói:

- Hư huynh, ngươi cảm thấy pháo đài này thế nào?

- Thiên công tạo vật, quỷ phủ thần công.

Hư Sinh Hoa nhìn hắn, nói:

- Tần huynh tiêu tốn tinh lực vào việc này, ta lại cảm thấy Tần huynh sẽ bị ta đánh bại rất nhanh. Ngươi đã là thần y, lại là thiên công, không có khả năng đặt tinh lực vào tu luyện. Một thời gian sau, tu vi của ngươi sẽ bị ta vượt qua, khi đó sẽ thất bại thảm hại.

- Hư huynh đã biết dùng tâm cơ.

Tần Mục mỉm cười, nói:

- Ngươi không muốn ta chế tạo ra thần pháo này nên đả kích lòng tin của ta. Chẳng qua với ta mà nói, bất kể là y đạo hay là thiên công, đều là một loại tu hành, ta có thể sử dụng vào thực lực của mình. Kỳ thật, nếu ta muốn thắng ngươi, hạ độc chết ngươi hoặc rèn đúc lợi khí giết ngươi quá dễ dàng, đây cũng là thực lực của ta.

Nội tâm Hư Sinh Hoa sinh ra cảm giác nặng nề, nói:

- Đó không phải thủ đoạn chân chính.

Tần Mục cười ha ha, vỗ vỗ đầu vai của hắn:

- Chúng ta có Bá thể, học gì biết nấy, ngươi cũng đừng chỉ lo tu hành. Ngươi biết lần sau ngươi khiêu chiến, ta sẽ dùng tay không đánh chết ngươi hay sẽ hạ độc, hoặc là dùng bảo vật giết ngươi không? Phí đến nhà khám bệnh của ta là một ngàn đại phong tệ, ngươi nên trả sớm cho ta, đừng nợ ân tình của ta. Sau đó chúng ta có thể giao chiến lần thứ hai, ta chờ ngươi.

Hư Sinh Hoa ngạc nhiên, đột nhiên một tiểu nữ hài nhảy nhảy nhót nhót tới gần, sau lưng có ba cái đuôi trắng lắc qua lắc lại, nhanh chóng ghi một tấm phiếu nợ rồi nói:

- Hư công tử, xin xác nhận!

Hư Sinh Hoa mơ mơ màng màng ấn tay vào, nữ hài kia trịnh trọng thu hồi phiếu nợ và đi theo Tần Mục.

- Ta từ Thượng Thương xuống, không thể giết chết Nhân Hoàng, ngược lại còn thiếu hắn một ngàn đại phong tệ.

Hư Sinh Hoa lắc đầu, nội tâm hắn bùi ngùi:

- Chúng ta trở về thế nào? Ngọc Liễu, Kinh Yến, chúng ta kiếm tiền bằng cách nào?

Ngọc Liễu và Kinh Yến nghĩ mãi không ra, biện pháp kiếm tiền nhanh nhất chính là bán bảo vật. Bọn họ mang theo không ít bảo vật của Thượng Thương, bán đi mấy món trả tiền cũng có thể.

Chẳng qua lúc Hư Sinh Hoa bị bệnh, thứ có thể bán đã bán đi rồi, giờ chỉ còn lại bình ngọc cùng tì bà.

Nhưng bình ngọc và tì bà là bảo vật của Kiều Tinh Quân, tuyệt đối không được bán.

- Ta tinh thông âm luật, có thể kiếm tiền chứ?

Hư Sinh Hoa hỏi.

- Công tử muốn đi ra ngoài hát rong?

Kinh Yến vội vàng nói:

- Làm sao có thể? Hơn nữa hát rong cũng không kiếm được tiền!

Hư Sinh Hoa trầm ngâm, nói:

- Ta hiểu một ít công việc luyện chế linh binh, có lẽ có thể luyện chế mấy thanh linh binh kiếm tiền.

- Công tử muốn làm thợ rèn?

Hư Sinh Hoa mỉm cười nói:

- Ta là Bá thể, không học thì thôi, muốn học thì nhất định phải làm tốt nhất! Các ngươi yên tâm, ta làm thợ rèn cũng tốt, tuyệt đối không thua gì Bá thể của Tần Nhân Hoàng kia!

Kinh Yến cùng Ngọc Liễu lộ ra vẻ ưu sầu, bọn họ nhìn nhau và nói thầm:

- Chỉ sợ Hư công tử không thể trở về Thượng Thương, tâm của hắn không còn cao thượng như lúc trước.

Một tháng sau, Tần Mục gặp lại Hư Sinh Hoa trong một tiệm thợ rèn. Đệ tử xuất sắc nhất Thượng Thương đã không còn hình ảnh hoàn mỹ không tỳ vết, hắn đang dùng đại chùy nện vào huyền kim.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.