Chương trước
Chương sau
“Kim Cang Vô Năng Thắng!”

Xung quanh hòa thượng Bán Si phật quang sáng chói, cơ thể hắn gồng lên cao chừng ba trượng sáu, Cửu Hoàn Thiền Trượng trong tay cũng to lên theo, giống như một vị đại phật, sau lưng còn có một vầng mặt trời khổng lồ.

Đây chính là Kim Cang Vô Năng Thắng của Phật môn, một loại công pháp sở trường thần thông thân xác. Công pháp Phật môn chia làm nhiều loại, có loại sở trường là tâm cảnh, tu luyện pháp thuật thần thông, có loại sở trường là lĩnh ngộ trí tuệ, tu luyện kiếm pháp đao pháp, có loại thì là trường phái chiến kỹ, sở trường là thần thông thân xác. Kim Cang Vô Năng Thắng Công chính là trường phái chiến kỹ nhưng khác với các trường phái chiến kỹ khác, bên trong nó có pha trộn một chút pháp thuật. Tuy nhiên không giống với tổ hợp chiến pháp của Bá Sơn Tế Tửu, pháp thuật của Kim Cang Vô Năng Thắng được cất giữ trong thiền trượng hoặc là tràng hạt, hàng ngày tu luyện đều mang theo thiền trượng hoặc tràng hạt, không ngừng tụng kinh niệm phật, truyền ác niệm của bản thân vào trong tràng hạt, truyền thần thông trong kinh phật vào trong thiền trượng.

Đợi tới lúc chiến đấu có thể thi triển ác niệm trong tràng hạt rồi hóa thành trạng thái chiến đấu cực kì hung tàn ác độc, còn pháp thuật trong thiền trượng cũng có thể dùng để họ tấn công khi đối thủ không để ý, không đề phòng.

Hòa thượng Bán Si xông tới, mặc dù phật quang chói lóa nhưng vị phật này lại giống như kim cang dạ xoa trong chùa chiền, mặt mày dữ tợn, hung ác, thiền trượng đập mạnh về phía Tần Mục! Tần Mục đã nếm trải sức mạnh Kim Cang Vô Năng Thắng Công của hắn, công pháp này sau khi thi triển ra, thân xác kim cang dạ xoa sẽ trở lên vô cùng rắn chắc, thậm chí có thể đỡ lại được đòn công của Thiếu Bảo Kiếm. Hơn nữa sức mạnh cũng rất đáng kinh ngạc, có thể đè tàu của Tần Mục chìm vào trong tầng mây.

Tần Mục vận Bá Thể Tam Đan Công, rùng mình một cái, đột nhiên trong không trung phóng xuống một đạo kim quang truyền vào trong người hắn, khiến cơ thể hắn cũng có thay đổi, hóa thành một vị kim thần, vuốt hổ tóc trắng, hai chân đạp trên hai con rồng, có đầu hổ, mắt xếch nằm trên vằn trắng, kim khí trong tay hóa thành một chiếc Thanh Đồng Việt, hình dạng giống một chiếc rìu lớn. Tai trái của Tần Mục có đeo một con kim xà, đang phì phì nhả kim khí.

Hắn đang thi triển Thái Bạch Tinh Quân Kim Hầu Chân Công, thần hóa thành trạng thái Thái Bạch Tinh Quân, nắm giữ kim khí trong thiên hạ.

Cảnh giới Ngũ Diệu chứa đựng rất nhiều bí mật, bản thân Tần Mục có trình độ cực cao trong cảnh giới Ngũ Diệu, kèm thêm sự chỉ điểm của quốc sư Duyên Khang, hắn tu thành hình thái thần hóa của ngũ đại tinh quân cho nên sớm đã vượt xa những cao thủ cảnh giới Ngũ Diệu khác.

“Quả nhiên là pháp thuật yêu ma!”

Hòa thượng Bán Si thấy hắn biến thân thì cười nhạt một tiếng, thiền trượng vung lên cửu hoàn kêu vù vù, giống như treo chín chiếc đại chùy kim hoàn, ầm ầm đập xuống! Một tiếng chấn động kịch liệt, Thanh Đồng Việt của Tần Mục va chạm mạnh với Cửu Hoàn Thiền Trượng, hai luồng sức mạnh khủng khiếp bộc phát, Tần Mục bị đẩy lùi lại liên tục, hai con rồng dưới chân bay ra, bám lên người hòa thượng Bán Si, quấn chặt hai chân của hắn, chín kim hoàn trên Cửu Hoàn Thiền Trượng bay ra vù vù, liên tục đập xuống đầu Tần Mục, đánh tới mức tia lửa văng ra tung tóe khiến Tần Mục lăn lộn mười mấy vòng.

Dù sao thì hòa thượng Bán Si cũng là cảnh giới Lục Hợp, đã là bậc thần thông, thủ đoạn vô số, hai chân hắn đạp mạnh, đánh tan hai con kim long, cầm thiền trượng tung người nhảy lên, chín kim hoàn vù vù bay về giữa không trung, rơi lại trên thiền trượng.

Bùm bùm!

Hòa thượng Bán Si vung trượng đập xuống, thiền trượng liền giáng lên người Tần Mục. Hai chân Tần Mục đứng trên mặt đất, thân bất đắc dĩ trượt lại phía sau tạo thành một rãnh sâu, Thanh Đồng Việt trong tay hắn đã bị đánh vỡ vụn.

Hòa thượng Bán Si lao lên với tốc độ cực nhanh, chỉ nhảy vài bước đã tới trước mặt Tần Mục, thiền trượng đẩy về phía trước, lại một tiếng động cực lớn vang lên, Tần Mục không thể đứng vững, bay ngược lại phía sau.

Thiền trượng chấn động vù vù, chín kim hoàn đập keng keng vào ngực Tần Mục, đánh hắn văng ra xa trăm trượng, đè đổ hết một đám cây.

“Tu Di Ấn, đi!”

Hòa thượng Bán Si bay lên không, niệm chân ngôn, một chưởng đập xuống chỗ của Tần Mục. Đất đai rung chuyển, cây cối đổ rạp, xuất hiện một chưởng ấn to chừng nửa mẫu, nhấn sâu xuống dưới lòng đất. Phía trên chưởng ấn này còn có một ảo ảnh núi Tu Di, vô số phù văn kinh phật xoay chuyển xung quanh ảo ảnh ngọn núi này.

“A di đà phật, ma đạo yêu nghiệt cuối cùng đã chịu chết đền tội, hoàn thành công đức của tiểu tăng.”

Hòa thượng Bán Si nhảy xuống đất đứng bên ngoài chưởng ấn, một tay cầm thiền trượng, một tay đặt trước ngực cúi đầu, thi lễ nói:

“Tiểu tăng không phải kẻ thích giết người, hôm nay sử dụng thủ đoạn mạnh bạo cũng chỉ vì muốn trừ hại cho thiên hạ, là hành động bất đắc dĩ. Tiểu tăng xin tụng một đoạn Vãng Sinh Kinh cho thí chủ, tiễn oan hồn thí chủ tới miền cực lạc, không làm điều ác nữa…”

Hắn ta đang tụng kinh thì đột nhiên dựng tóc gáy, vội vàng tung người nhảy lên, mặt đất nứt toác, hàng loạt kim khí sắc nhọn phóng khỏi lòng đất, điên cuồng đâm lên không trung!

Hòa thượng Bán Si đập thiền trượng xuống, cửu hoàn rung chuyển, đánh tan kim khí sắc nhọn. Sau đó nhìn thấy ảo ảnh núi Tu Di sụp đổ, vô số kim khí tụ hợp lại, hóa thành vô vàn kiếm quang, kiếm quang tụ lại thành một luồng dài chừng hơn mười trượng, ‘keng’ một tiếng đâm thẳng vào ngực hòa thượng Bán Si.

Hòa thượng Bán Si đau đớn, hắn đã bị kiếm quang đâm thủng ngực, lập tức thét lên một tiếng, tràng hạt trên cổ truyền ra phật âm. Trong cơn chấn động, tràng hạt phóng ra phù văn kinh phật, kinh văn tạo thành vòng tròn, tầng tầng lớp lớp vòng tròn kinh văn không ngừng xoay chuyển giữ chặt lấy luồng kiếm quang kia. Cuối cùng cũng chặn được một kiếm.

Đúng lúc này, đột nhiên phía trước hòa thượng Bán Si thủy quang lóe lên, sóng lớn cuồn cuộn, trên đầu ngọn sóng lớn, Tần Mục hóa thành hình thái Thủy Hầu Thần Tinh Quân mình rắn tóc đỏ, tay cầm Tam Xoa Kích.

Tam Xoa Kích đâm về phía hòa thượng Bán Si, sóng lớn cuộn cuộn, hóa thành một chưởng ấn khổng lồ đập vào hắn. Hòa thượng Bán Si thét lên một tiếng, phật quang chói lóa, giơ tay chống đỡ, đột nhiên hắn cảm thấy sức mạnh vô biên ập tới, hắn ta bị con sóng lớn này đánh bay, Tam Xoa Kích thì đâm thẳng vào ngực hắn, hóa thành ba con rồng, đẩy người hắn lao mạnh về phía trước.

Chỉ nghe thấy ‘rầm’ một tiếng, ba con rồng và sóng lớn đè chặt vị hòa thượng này trên mặt đất khiến mặt đất lún xuống một hố sâu. Sóng nước tan đi, hòa thượng Bán Si vội vàng đứng dậy, trước mặt hắn là một con quái vật đầu trâu mình người đạp trên hai con hỏa long đang lao tới. Trên ấn đường của quái vật mắt trâu mở to, một đạo hỏa quang chém tới nhanh như chớp, hòa thượng Bán Si liền giơ tay lên đỡ trước cổ mình. Lòng bàn tay hắn truyền đến một cơn đau đớn, hai ngón tay hắn đã bị chém đứt.

Trong lòng hắn hoảng loạn, một tay nắm chặt Cửu Hoàn Thiền Trượng, thiền trượng giống chùy, đầu trượng to lên, càng lúc càng to, giống như một ngọn núi đập xuống phía trước, một tay còn lại bắt ấn, ấn pháp đánh về phía trước.

Tần Mục hóa thành hình thái Hỏa Hầu Huỳnh Hoặc Tinh Quân, giận dữ thét vang, mạnh mẽ vô cùng, sau lưng xuất hiện hỏa hồ lô, hắn ôm hỏa hồ lô này vào lòng. Hồ lô phóng ra chân hỏa bùng bùng, lửa lớn thiêu đốt Cửu Hoàn Thiền Trượng đỏ rực, không ngừng có kim loại nóng chảy chảy xuống.

Lúc này, hòa thượng Bán Si thật sự kinh hãi, Cửu Hoàn Thiền Trượng là linh binh do hắn vất vả luyện thành, được phật pháp gia trì, vậy mà cũng không chống đỡ được chân hỏa trong hồ lô. Giữa không trung một luồng ánh sáng màu xanh phóng mạnh tới, Tần Mục hóa thành hình thái Mục Hầu Tuế Tinh Quân đầu người, mình chim, chân chim, lưng mọc ra hai cánh, chân đứng trên hai con rồng xanh, đập cánh bay lên, tránh được Tu Di Ấn, bay tới chỗ hòa thượng Bán Si, tay cầm roi liễu quất về phía trước.

Hòa thượng Bán Si liền giơ tay đỡ đòn, vừa chặn được roi liễu hắn liền cảm thấy không ổn. Roi liễu đó vô cùng mềm dẻo, giống như một con rắn xanh quấn chặt lấy tay hắn, tiếp theo đó roi liễu phóng to lên, quấn quanh người hắn.

Chỉ trong chớp mắt roi liễu đã biến thành thô to như thùng nước, biến thành một cây liễu quấn chặt người hắn. Cùng lúc đó, hai con rồng xanh dưới chân Tần Mục lại thu nhỏ lại, biến thành hai làn khói xanh chui vào mũi hắn.

“Lai dã không không, khứ dã không không! Lục cảm lục thức, phong!”

Hòa thượng Bán Si lập tức phong ấn cảm quan của mình, hai luồng khói xanh len lỏi trong cơ thể của hắn lập tức bị hắn dùng phật quang luyện hóa, tràng hạt trên cổ hắn cũng liên tục nổ tung, vô số ác niệm trong tràng hạt bung ra, trở về trong cơ thể.

Ác niệm của hòa thượng Bán Si bùng phát, hắn thét lên một tiếng, cơ thể tiếp tục to lên, cây liễu bị nổ vụn, hắn giận dữ thét lên:

“Phật gia gia nổi giận, ông trời cũng phải nhường bước! Yêu nghiệt, mau chịu chết!”

Hắn vừa hét xong, thân hình Tần Mục lại thay đổi, hóa thành đầu người mình rắn, sau lưng xuất hiện Cửa Thừa Thiên, tay cầm hai con dao mổ lợn xông lên. Chỉ nghe keng keng keng không ngớt, phật quang và hỏa quang xung quanh hòa thượng Bán Si không ngừng bay ra, bị dao mổ lợn chém trúng người nhưng không hề có bất kì vết thương nào.

“Phật gia gia có thân xác kim cang, không gì có thể phá hủy được!”

Gương mặt hòa thượng Bán Si cực kì hung dữ, thiền trượng trong tay hắn điên cuồng đập xuống. Song đao của Tần Mục va chạm với thiền trượng của hắn ta liền phát ra những tiếng nổ lớn, khiến muông thú trong rừng điên cuồng trốn chạy.

Đột nhiên song đao trong tay Tần Mục không chịu đựng được lực lớn của hai người liền nổ tung, Tần Mục thét lớn, gân xanh nổi lên, xung quanh bao phủ sấm sét, phát động Lôi Âm Bát Thức, rồng xanh bao quanh cơ thể, liều mạng đối kháng với hắn ta.

Hai gã khổng lồ giao chiến trong rừng, Thiếu Bảo Kiếm bất ngờ bay ra nhanh như chớp, đâm về phía vầng mặt trời sau gáy hòa thượng Bán Si. Hòa thượng Bán Si lập tức liền giật mình kinh hãi, vội vàng giơ tay chống đỡ. Ngay trong lúc này, Tần Mục vung ra một quyền, giống như mặt trời chiều sáng luyện thần hồn, thần hồn của hòa thượng Bán Si rung chuyển, không thể chống cự lại luồng kiếm quang kia, bị Thiếu Bảo Kiếm đâm vỡ mặt trời sau gáy.

Kim Cang Vô Năng Thắng Công của hắn lập tức bị phá, cơ thể bắt đầu thu nhỏ, Tần Mục vung ra một quyền, xương cốt trong người hòa thượng Bán Si chấn động, hắn kêu lên một tiếng rồi lùi lại sau. Quyền của Tần Mục giống cuồng phong bão táp, điên cuồng giáng xuống người hắn, Hòa thượng Bán Si đau đớn, trong lòng hắn càng lúc càng khiếp đảm, vội vàng quay người vắt chân bỏ chạy, chỉ vài bước đã nhảy lên không trung để chạy trốn.

Tần Mục dừng lại, ngẩng đầu lên trời. Tốc độ bỏ chạy của hòa thượng kia cực nhanh, chỉ vài hơi thở đã chạy xa sáu bảy dặm, lúc này hắn mới dừng lại, dưới chân liền xuất hiện liên hoa đỡ lấy người hắn, trong lòng nhủ thầm:

“Ma đầu này quá lợi hại, thủ đoạn vô số, tuy nhiên tốc độ không nhanh, không đuổi được ta. Ta vẫn có thể lấy lại sức rồi tính tiếp…”

Hòa thượng Bán Si vừa nghĩ tới đây thì đột nhiên nghe thấy một tiếng động lớn, hắn vội vàng quay đầu lại nhìn thì không khỏi kinh hãi, Tần Mục hai chân như bay, như xé không khí mà lao tới, tốc độ nhanh tới mức hắn không thể nhìn rõ!

Bùm bùm!

Một quyền của Tần Mục vung tới trước mặt hắn, cả gương mặt của hòa thượng Bán Si liền lõm vào, sức mạnh của Cửu Long Ngự Phong Lôi xuyên thấu đầu hắn khiến đầu hắn nổ tung.

Giữa không trung, bốn mươi lăm con rồng xanh đẫm máu đang nhe nanh múa vuốt, gầm thét vang dội. Giữa đám rồng xanh có một cái xác không đầu đang rơi xuống đất.

“Hòa thượng ngu ngốc, ta có thể cho ngươi chạy trước mười dặm.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.