Tần Mục buồn bực nói: "Tổ sư không có ý niệm này?"
Thiếu niên Tổ sư trầm mặc chốc lát, than thở: "Có. Đầu của ngươi đặt trên cổ trước đã, nói tiếp đi."
Tần Mục tiếp tục nói: "Ta thấy hành vi của quốc sư Duyên Khang có chút tương hợp với giáo lý của Thánh giáo ta, đều là đạo Thánh Nhân, dùng cho bách tính. Nếu Thánh giáo ta phụ thuộc vào Duyên Khang quốc, không những sẽ không suy tàn như những giáo phái khác, trái lại còn có thể phát triển lớn mạnh. Đây là thứ nhất."
Hắn dừng một chút rồi nói tiếp: "Tiểu học, đại học cùng thái học của quốc sư Duyên Khang có tai hại, hơn nữa là tai hại rất lớn. Cái tai hại này, trong thời gian ngắn không thấy được, thế nhưng hai, ba trăm năm, chắc chắn thấy rõ ràng."
Thiếu niên Tổ sư lộ ra vẻ tò mò, nói: "Tai hại ở đâu?"
Tần Mục nói: "Xin hỏi Tổ sư, bên trong Thái học viện có mấy thành là sĩ tử hàn môn?"
Thiếu niên Tổ sư lộ ra nụ cười, hiển nhiên biết hắn muốn nói gì, đáp: "Một thành."
Tần Mục lại nói: "Những năm này, quan viên trẻ tuổi của Duyên Khang quốc, có mấy thành là xuất thân từ Thái học viện?"
Thiếu niên Tổ sư nói: "Bảy thành có hai là xuất thân từ Thái học viện, những cựu thần khác lại xuất thân từ các môn phái lớn, còn có vài người là bò lên từng bước từng bước một."
"Theo ta suy đoán, hai trăm năm sau, quan viên trong thiên hạ đều xuất thân từ Thái học viện, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than-ky/2981796/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.