Tần Mục lao nhanh, nguyên khí cũng càng lúc càng mạnh, chạy nhanh như vậy không biết bao nhiêu dặm, thôn dân của Tàn Lão thôn vẫn có thể đuổi kịp hắn, mặc dù là người mù cũng như giẫm trên đất bằng, vững vàng đi theo bên cạnh mọi người. 
Ngay lúc Tần Mục xông vào một vùng núi, đột nhiên, một cái bóng đen kịt từ trong rừng bay lên, gầm thét: "Nhóc tỳ, chết..." 
Chính là Ma viên kia đang gào thét, nhìn thấy "nhóc tỳ" lần thứ hai xông vào lãnh địa của nó, có thể tưởng tượng được tức giận cỡ nào. Mã gia cụt tay liếc con dị thú đang tức giận này một cái, Ma viên đột nhiên rùng mình, lãnh địa cũng không cần, lập tức nhanh chân chạy trốn. 
Vừa nãy trong ánh mắt của Mã gia không có một tia tình cảm, để thứ khổng lồ này không khỏi sinh lòng sợ hãi, tựa hồ nháy mắt sau chính mình sẽ chết, vì lẽ đó không dám hung hăng, lập tức tránh đi. 
Mọi người không để ý lắm, Tần Mục một đường chạy vội, nguyên khí mạnh mẽ vận chuyển, đến khi trở lại Tàn Lão thôn mới tỉnh lại từ trong vong ngã, lúc này mới phát hiện toàn thân dơ bẩn, chẳng biết lúc nào trên người đã kết dày đặc một tầng chất bẩn, không biết là máu đen hay là thịt mỡ nhầy nhầy. 
Tư bà bà phân phó nói: "Mục nhi tới bờ sông tắm một chút, người mù, ngươi canh chừng nó, cẩn thận không được để quái vật trong sông lôi xuống." 
Người mù chống trúc trượng theo Tần Mục đi tới bờ sông, Tần Mục lập tức cởi sạch nhảy vào 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than-ky/148545/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.