Traywick cau mày nhéo mặt người đàn ông lần nữa, cảm thấy động tĩnh của mình lớn như vậy lẽ ra phải làm Lawrence tỉnh lại mới đúng, nhưng ngoại trừ dương v*t cứng ngắc thì mấy chỗ khác đều không có phản ứng gì.
Nhưng nếu gã cổ hủ này tỉnh lại thì phải nổi trận lôi đình, hung hăng chửi mắng cậu, thuyết giảng những giáo điều vô dụng kia chứ?
Lúc nãy bị làm giật mình khiến cậu lại chịu khổ, nhưng so với lần đầu đã tốt hơn rất nhiều, sau khi quen thuộc thì dần cảm nhận được niềm vui thú, liếm môi một cái rồi cưỡi trên bụng mục sư như cưỡi ngựa, tinh hoàn đập vào người đàn ông bạch bạch.
Khoan đã......
Có phải người này tự ưỡn eo lên không?
Traywick cảm thấy dương v*t thô cứng kia đâm vào quá sâu.
Đương nhiên cậu thích dương v*t to dài nóng bỏng, nhưng đối phương liên tục đâm sâu như vậy, đối với người mới nếm trải chuyện này như cậu vẫn quá kích thích.
Đầu óc cậu bị kích thích nhất thời trống rỗng, tựa như đang bị đối phương khống chế.
Thiếu niên sảng khoái bắn ra.
Cậu nhún mệt mỏi, sống lưng bủn rủn, thỏa mãn quệt mồm rồi quyết định rút mông bỏ đi.
gậy th*t người đàn ông chôn trong người cậu vẫn còn cứng ngắc, chẳng có vẻ gì là sắp bắn.
Cậu đâu thèm quan tâm Lawrence có sướng hay không, cậu tới đây chỉ để thỏa mãn mình và trả thù đối phương, giờ đạt được mục đích, dục vọng của cậu đã được thỏa mãn, còn vấy bẩn mục sư sùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-su-va-luu-manh/3572723/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.