Lawrence cũng không hỏi thẳng thiếu niên chuyện này, anh cất nút áo vàng trong túi áo khoác của mình, mỗi ngày đều mang theo bên người.
Thái độ của anh đối với chuyện tà dâm vẫn gay gắt như xưa, mỗi sáng tưới hoa và thành tâm cầu nguyện với Chúa, tựa như chuyện đêm đó chưa từng xảy ra, anh vẫn giữ được sự trong sạch của mình.
Còn Traywick cũng không kể ai nghe về chuyện xấu mình làm.
Đêm đó thật sự khổ không thể tả, khi cậu nhịn đau chạy về nhà cởi quần lót thì lỗ hậu tuôn ra vô số chất lỏng sền sệt, Lawrence quả thực đã bắn trong người cậu rất nhiều.
Ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày, cậu vẫn nhớ cảm giác khi bị đâm vào chỗ sâu, đau thì đau nhưng sau đó lại cảm nhận được khoái cảm mãnh liệt khi bị nghiền nát, tựa như rơi xuống địa ngục, lại giống như bay lên thiên đường.
dương v*t Lawrence vô cùng tương xứng với vóc dáng cao lớn kia, to hơn đồ chơi cậu mua nhiều, cậu cứ tưởng mình đã chuẩn bị sẵn sàng, không ngờ sau khi lên giường vẫn ăn không tiêu.
Mẹ thấy cậu uể oải mấy ngày thì tưởng cậu bị ốm, định mời bác sĩ tới khám nhưng cậu từ chối.
Nhưng sau khi hết đau, cậu lại manh nha muốn đi "trả thù" mục sư lần nữa.
Dù sao người kia đã phản bội nguyên tắc một lần, cho cậu mượn thân thể xài chắc cũng được nhỉ?
Cậu lại theo mẹ đi nghe mục sư truyền đạo, khi nghe đối phương nói về việc cấm kỵ quan hệ tình dục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-su-va-luu-manh/3572721/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.