Kha Ngôn cảm giác mình hóa thân thành gậy tiếp sức, truyền qua lại giữ Khấu Cẩn và Lam Đình. Lam Đình trở về, Khấu Cẩn công thành lui thân.
Trước đó, cậu đã moi sạch sành sanh các tin tức có thể biết được từ chỗ Khấu Cẩn, giá trị tin tức này đã vượt qua 5 điểm mức độ yêu thích mà cậu phải trả. Trước khi đi, Khấu Cẩn ranh mãnh chớp mắt phải và nói: “Đừng quên những gì tôi đã nói với cậu, thử làm xem thế nào~”
Ánh mắt Lam Đình tìm tòi nghiên cứu quét tới, Kha Ngôn mỉm cười như không có chuyện xảy ra.
[Mức độ yêu thích: -1]
[Mức độ yêu thích hiện tại: 15]
Ngay cả cười cũng không được sao? Khấu Cẩn nói linh tinh gì chứ, Lam Đình làm sao có thể thích cậu được?
Đóng cửa lại, trong phòng yên tĩnh lại.
Lam Đình vẫn không để ý đến cậu, mắt nhìn thẳng đi qua phòng khách lên lầu, Kha Ngôn không tìm được cơ hội nói chuyện, yên tĩnh nhìn bóng lưng của anh ta biến mất ở khúc quanh trên lầu hai.
[Mức độ yêu thích: -1]
[Mức độ yêu thích hiện tại: 14]
Kha Ngôn: “…”
Có nói đạo lý hay không?
Vì đang trong thế giới tiềm thức của chính mình nên muốn làm gì thì làm sao?
Phải làm người ngồi chung thuyền, tương lai gặp lại mới tốt có được hay không?
Anh cho rằng tôi là vì ai ở đây giả bộ ngoan ngoãn?
Không trách anh không theo đuổi được người mình thích, aim à chịu nổi cái tính tình như vậy cho được!
Kha Ngôn nào dám nói thành lời những suy nghĩa này, cho nên chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-do-yeu-thich-cua-anh-ay/259873/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.