“Thân thể của em không có trở ngại gì, sau này lúc chơi bóng nhớ phải cẩn thận một chút.”
Bác sĩ y tế trong trường bình tĩnh nói.
“Cô bé đi cùng em lúc mới bước vào khẩn trương đến mức khiến tôi tưởng rằng có việc gì lớn xảy ra.”
Đường Dữu đứng bên cạnh sớm đã đỏ bừng mặt.
Cô hồi tưởng lại hành vi của mình vừa rồi một phen —
“Bác sĩ bác sĩ! Mau xem thử cho anh ấy đi ạ! Lúc nảy anh ấy vừa bị một quả bóng đập vào người.” Bùi Viễn vừa mới chơi hết trận liền bị Đường Dữu kéo đến phòng y tế.
Vị bác sĩ đang uống nước bị cô dọa sợ đến mức ho sặc sụa.
“Khụ, khụ.”
Phòng y tế của trường chỉ có một vị bác sĩ nam tầm bốn năm chục tuổi, diện mạo của ông đem đến cho người khác một cảm giác hoà ái, dễ gần.
Bác sĩ rất nhanh đã soạn xong những dụng cụ cần thiết, sau đó nói với cô: “Cô bé đừng vội. Bạn học này, em ngồi xuống đây, cởi áo cho tôi xem thử.”
Bùi Viễn ngoan ngoãn ngồi ở ghế trên, Đường Dữu đứng ở trước mặt nhìn anh, dường như không nghe thấy những lời vừa rồi của bác sĩ.
Lúc Bùi Viễn vén áo lên được một nửa, Đường Dữu bỗng hô to rồi che lại hai mắt của mình.
“A! Sao anh lại cởi quần áo?”
Bùi Viễn sau khi nghe thấy thì ngừng tay, khó hiểu mà nói: “Không phải bác sĩ kêu anh cởi áo sao? Hơn nữa lúc nhỏ chẳng phải em đã thấy qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-trong-doi-mat-toi/2678325/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.