Thứ hai.
Trường thi ngoại, tất cả mọi người ở nắm chặt thời gian tiến hành cuối cùng ký ức.
Tháng chín ở Nhất Trung, bị cây xanh vờn quanh, gạch đỏ bạch ngói, là một trung khu dạy học tiêu chí, mỗi đống lâu một bên đều có một cái hành lang đem lâu liên tiếp.
“Chi Chi, hồi hộp không?” Đường Dữu nắm chặt Trình Chi tay, thoạt nhìn rất khẩn trương.
“Mình không, quả bưởi, sao cậu lại khẩn trương quá vậy?”
Thành tích Trình Chi rất tốt, luôn được đứng ở top đầu.
“Mình khẩn trương á hả? Không đời nào, sao có thể chứ.” Đường Dữu buông tay Trình Chi ra, làm bộ trấn định, “Mình muốn là người đứng nhất trong kỳ thì lần này.”
“Ui, trùng hợp thật nha.” Bùi Viễn chen chúc xuyên qua đám người đi đến bên cạnh Đường Dữu.
“Trùng hợp cái gì mà trùng hợp, chẳng phải anh cũng thi ở phòng số một sao.”
“Đúng vậy, anh là người xếp đầu tiên trong phòng thi số một.” Vẻ mặt Bùi Viễn đầy sự kiêu ngạo.
“Hẹn gặp lại trong phòng thi.” Đường Dữu lôi kéo Trình Chi vào phòng học.
Giám thị đã sớm ngồi trên bục giảng sửa sang lại bài thi.
Trình Chi ngồi vào chỗ của mình, cô nàng thường quay đầu nhìn về phía của một chiếc ghế vẫn còn bỏ trống.
Là chỗ của Lăng Tòng Nam.
Cô nàng nhìn thoáng qua đồng hồ treo trên tường, 7 giờ 50 phút.
Cách giờ làm bài thi chỉ còn mười phút, người luôn đi học sớm như Lăng Tòng Nam như thế nào mà giờ này vẫn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-trong-doi-mat-toi/2678313/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.