“Tỉnh rồi à?” Chu Kỳ mặc xong quần áo, quay đầu thì thấy Ô Khương đang nhìn anh.
Ô Khương gật đầu, tối qua hai người làm quá mạnh bạo, cô không thể nói nên lời, người cũng không còn sức lực.
Chu Kỳ nhìn thấy vẻ mặt đầy thỏa mãn của cô, không nhịn được mà nhướng mày, cười nhạo cô, “Không xuống giường nổi à?”
Ô Khương quay đầu sang phải, không muốn nhìn anh, cô chưa từng phát hiện ra người đàn ông này miệng lưỡi thật đáng ghét.
Chu Kỳ thấy cô giận dỗi liền không trêu chọc nữa, anh ra ngoài rót cho cô một cốc nước để bên giường, lại vỗ vỗ mặt cô, “Anh gọi đồ ăn ngoài cho em, nhớ nhận nhé.” Anh nói xong, lại khá thành thạo hôn lên má Ô Khương, thấy cô có vẻ phản đối, anh lại cúi xuống cắn nhẹ môi cô, “Anh đi đây.”
Ô Khương nghe thấy tiếng cửa, liền ngồi dậy, cơ thể cô có chút thê thảm, đầy vết bầm tím do người đàn ông kia để lại, nhưng người cô lại rất sảng khoái, không có cảm giác dính dính sau khi làm xong, có vẻ tối qua Chu Kỳ đã tắm cho cô. Tâm trạng Ô Khương lập tức tốt lên, cô uống một ngụm nước để trên tủ đầu giường, lẩm bẩm, “Người đàn ông này cũng khá chu đáo.”
“Xì.” Ô Khương khi xuống giường không cẩn thận làm trầy vết thương trên chân tối qua. Miếng dán có hình động vật nhỏ đúng lúc che kín vết thương của cô, máu xung quanh cũng được xử lý sạch sẽ, nhớ lại những chuyện đã quên, Ô Khương thở dài thật sâu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-thu-hai/3486053/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.