Edit & Beta: Tịnh Hảo 
Nguyễn Học Văn nhanh chóng ra cứu viện, “Làm sao vậy?” 
Phương Huỳnh vội kéo khoảng cách với Tưởng Tây Trì, “… Nó gọi bậy ạ! Ông ơi. Con anh vũ này rất biết vu oan cho người khác đấy, ông nên dạy dỗ nó đi ạ!” 
Nguyễn Học Văn cười ha ha nói: “Không nên chấp nhất với động vật.” 
Anh vũ: “Câm miệng! Câm miệng!” 
“...” Nguyễn Học Văn bất đắc dĩ nói, “Chắc chắn câu này là do bà ngoại Ngô của cháu dạy.” 
Phương Huỳnh thầm nghĩ, chính xác là do cháu vừa mới dạy.  
Phương Huỳnh: “Đúng vậy, chắc là do bà Ngô dạy ạ.” 
Sau khi xác nhận cục cưng được yêu chiều của mình an toàn thì không lo nữa, Nguyễn Học Văn vào nhà. 
Tưởng Tây Trì nghẹn cười đến phổi cũng đau, bị Phương Huỳnh duỗi khuỷu tay ra đánh vào, lập tức thu lại nụ cười, ôm cô gái đang buồn bực vào lòng, thấp giọng nói: “Nửa đêm cậu đi xuống nhé.” 
“Còn tới nữa hả? Mẹ tớ đã đề phòng rồi đó, có được không?”  
Tưởng Tây Trì nở nụ cười, đưa tay vuốt ve lỗ tai của cô, giọng nói mang theo hơi nóng phả vào trong tai cô, “… Muốn đến như thế à?” 
Phương Huỳnh ngứa đến co rụt cổ lại, trên cánh tay thoáng chốc nổi lên một tầng da gà, “... Ai muốn chứ? Tớ đâu có cứng.” 
Tưởng Tây Trì: “...” Nếu cái này mà đã cứng, vậy chẳng phải tiêu rồi sao? 
Ghét bỏ buông cô ra, tâm như tro tàn đi vào trong nhà. 
Vừa đúng Đinh Vũ Liên tắm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-thoang-qua-ay/2078229/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.