Edit & Beta: Tịnh Hảo 
Tưởng Tây Trì đã vặn đồng hồ báo thức, khi năm giờ vang lên một tiếng, lập tức tỉnh dậy, nhanh chóng tắt đi. 
Vừa nhìn Phương Huỳnh, vẫn còn đang chìm trong giấc ngủ. 
Kề sát lỗ tai cô khẽ gọi hai tiếng, đã thấy cô cau mày, không kiên nhẫn “ừm” một tiếng. 
Giữa khe hở rèm cửa sổ lộ ra một tia ánh nắng, vẫn chưa sáng lắm. 
Tưởng Tây Trì vốn muốn mở đèn bàn, thấy Phương Huỳnh như vậy liền từ bỏ, không ép buộc cô, chuyện mình đã làm, có cái gì mà không dám nhận. 
Anh thầm nhớ đến sự sắp xếp khi trời sáng, ngược lại không ngủ được, vừa qua khỏi sáu giờ liền rời giường. Lấy remote điều hòa chỉnh nhiệt độ lên cao, dịch lại chăn cho Phương Huỳnh. 
Đạp xe đạp, giữa tia nắng sớm, đến đầu cầu mua bữa sáng cho mọi người. 
Phương Huỳnh ngủ đến 8 giờ rưỡi mới tỉnh.  
Phản ứng một lát, ý thức dần dần phục hồi, lập tức kinh sợ đổ mồ hôi lạnh. Tìm di động xem thời gian, sợ tới mức sắp khóc. Nhanh chóng mặc quần áo, tìm giày dưới đất, vội vàng kéo cửa phòng ra. 
Trong phòng khách không có người. 
Phương Huỳnh nhanh chóng xông vào toilet. 
Đợi một lát, khi trở ra, vừa đúng gặp phải Ngô Ứng Dung đi ra từ phòng bếp. 
Ngô Ứng Dung cười nói: “Rời giường rồi à?” 
Giọng Phương Huỳnh như muỗi, “... Bà ngoại, chào buổi sáng.” 
“Tây Trì và ông ngoại đang loay hoay sửa mấy bồn hoa vỡ ở dưới mái hiên đấy.” 
“Cháu... 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-thoang-qua-ay/2078221/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.