Edit & Beta: Tịnh Hảo 
Phương Huỳnh nhất thời đỏ từ gò má đến cổ, “… Cậu quá lưu manh.” 
Tưởng Tây Trì nghiêm mặt: “Tớ đang nói lại sự thật.” 
Nơi nào đó có “súng” đỡ ngay đùi, Phương Huỳnh tránh cũng tránh không khỏi, “... Cậu, vẫn, vẫn muốn sao?” 
Tưởng Tây Trì lắc đầu, “Không. Nói chuyện với cậu một lát.” 
Phương Huỳnh đang định nói là hai người đã lâu không gặp, nhưng một câu nói của Tưởng Tây Trì đã chặn cô lại, “… Sau này cơ hội còn nhiều mà.” 
Phương Huỳnh: “... Cậu thay đổi rồi, Tưởng Tây Trì.”      
Tưởng Tây Trì: “...” 
Không biết mưa ngừng vào lúc nào, tiếng máy điều hòa hoạt động lấn át tiếng mưa ngoài cửa sổ, bên trong ấm áp và sáng rực. 
“A Trì, tớ cảm thấy giống như về tới trung học.” 
“Ừm.” 
Khi đó tan tiết tự học tối, Phương Huỳnh vẫn sẽ vào phòng Tưởng Tây Trì một lát, tuy rằng rất nhanh sẽ bị Đinh Vũ Liên tuần tra giám sát kêu đi ra. 
Môi Tưởng Tây Trì chạm vào cô, khi định rút lui, cô lại lấy cánh tay đặt lên làm nụ hôn này càng thêm sâu. 
Anh vừa mới nếm được mùi vị trước nay chưa từng có, lúc này bị trêu ghẹo, liền trướng lên đến khó chịu, một tay đỡ eo Phương Huỳnh, một tay tiến vào trong áo cô, nhẹ nhàng vuốt ve làn da trơn nhẵn của cô. 
Chuyện cô mặc quần áo của mình, cứ làm anh kích động mãnh liệt. 
Vào lúc này, gần như rất khó dừng lại. 
Ngồi dậy, Tưởng Tây Trì vùi đầu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-thoang-qua-ay/2078216/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.