Hứa Nguyện không chịu nổi những lời anh nói, càng không thể chịu được thái độ thờ ơ của anh khi mà hai người đang dính sát vào nhau như vậy, việc này giống như đang tra tấn tinh thần cô.
Cô vòng tay qua lưng người đàn ông, nhón chân định hôn anh.
Minh Vọng nhanh chóng ngửa đầu ra sau, cụp mắt nhìn cô, cười xấu xa: "Muốn hôn anh hả?"
Hai chân anh vẫn kề sát vào chân cô, anh nhích về phía trước một chút, giọng khàn khàn: "Trả lại vé trước được không?"
Đôi chân Hứa Nguyện mềm nhũn.
Hành động lưu manh của anh khiến cô không suy nghĩ kịp, theo lời anh, thuận theo trái tim đã ổn định của mình, trả lời "Ừ."
Người đàn ông cười đắc ý, cúi đầu đưa tay lên sờ má cô.
Hứa Nguyện nghiêng mặt, vì sự táo bạo bất chợt của mình mà cảm thấy khuôn mặt nóng bừng.
Thời gian dần trôi qua, không gian trở nên tĩnh mịch.
Hứa Nguyện đẩy Minh Vọng ra.
Thân hình anh cao lớn, thẳng tắp và bất động.
"Để anh ôm một lúc." Trong giọng nói có chút thoả mãn, một tay đặt lên vai cô, vô thức gãi gãi cổ Hứa Nguyện.
Mọi việc xảy ra đêm nay đều nằm ngoài dự kiến của hai người.
Niềm đam mê dần lắng xuống.
Hứa Nguyện tựa vào lồng ngực Minh Vọng, nhiệt độ thân thể của anh truyền sang cô.
Biết rằng con đường phía trước sẽ chỉ dẫn tới giữa đại dương không thấy bờ, nhưng cô vẫn cam nguyện tỉnh táo rơi xuống.
Chỉ bởi vì bao năm qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-o-nam-thanh/2812007/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.