Cuối cùng xe cũng dừng ở tiểu khu của Trần Thiến Thiến, mưa bên ngoài đã nhẹ hơn một chút.
Hứa Nguyện nhìn Minh Vọng lần cuối, anh mở mắt ra, quay đầu nhìn về phía cửa kính xe bên cạnh.
Cô mím môi, kéo áo khoác xuống đặt lên ghế ngồi, mở cửa định xuống xe, nhưng một cánh tay có lực kéo cô lại.
Gió lạnh từ cửa xe thổi vào, lạnh đến run rẩy.
Người phía sau khoác lại áo lên vai cô..
Hứa Nguyện giống như búp bê với chiếc áo khoác rộng thùng thình.
Mặc áo xong, Minh Vọng muốn rút tay, lại bị cô đột nhiên ôm chặt.
Anh nhướng mày, cúi đầu nhìn cô.
"Minh Vọng, em sai rồi..."
Anh kéo tay cô ra, ngữ khí bình tĩnh nói: "Em không sai, là do anh xử lý không ổn."
"Không phải..."
"Đi vào đi." Minh Vọng ngắt lời cô, đưa dù qua cho cô.
Hứa Nguyện cầm lấy, ngẩn ra vài giây, thấy anh không muốn nói chuyện nên cũng không nói thêm, chậm chạp xuống xe.
Mở chiếc dù ra, đứng cạnh xe, cô nói, "Chú ý an toàn."
Lời nói như nghẹn trong cổ họng.
Cô đứng sững sờ một lúc, vừa định quay người lại thì cửa xe phía bên kia mở ra, người đàn ông xuống xe, từ phía trước đi vòng qua.
Bước đến bên cô, không nói một lời, cầm lấy dù trong tay cô.
Hứa Nguyện đứng ngẩn ngơ.
"Em không đi sao?" Người đàn ông nghiêng đầu nhìn cô.
Sau khi ý thức trở lại, cô đi theo bước chân của anh.
Hạt mưa rơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-o-nam-thanh/2811941/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.