Ôn Tố nhớ tới cảm xúc vừa rồi lưu lại ở lòng bàn tay. Cô nuốt nước miếng, nhanh chóng giải thích, “Em sợ một mình nên qua tìm anh chứ em không cố ý chạm vào anh đâu!”
Đương nhiên là Ôn Tố cố ý. Chỉ là cô thấy dáng vẻ lúc này của Khương Lâm Quyện hơi nguy hiểm. Ôn Tố hơi động đậy, không hề biết rằng động tác này của cô làm cô bị nghi ngờ đang đổ thêm dầu vào lửa.
Một bàn tay của người đàn ông bóp chặt lấy eo cô làm cô không động đậy được. Hơi thở của anh vây chặt lấy người cô, thậm chí thấy Ôn Tố giãy giụa, anh còn nâng một chân lên để chặn cô lại. Trong lòng Ôn Tố còn nhen nhóm một chút hy vọng rằng mình có thể rút lui mà không bị mất một sợi lông cọng tóc nào từ trong tay Khương Lâm Quyện.
“Khương Lâm Quyện…”
Anh hơi mềm lòng một chút, môi mỏng của anh nhẹ nhàng quẹt qua cổ cô. Cuối cùng anh vẫn nhịn rồi đứng dậy, bàn tay nắm chặt lấy eo cô cũng từ từ buông ra. Ôn Tố biết mà… Nhận thấy hơi thở nguy hiểm trên người Khương Lâm Quyện đã tản đi, Ôn Tố rời khỏi chỗ anh, còn “ngây thơ” chêm thêm một câu…
“Sao anh mẫn cảm vậy, em chỉ chạm một chút vào thôi…”
Trong giọng cô không giấu nổi sự vui vẻ và vênh váo.
“Ưm…”
Đột nhiên người đàn ông túm lấy eo Ôn Tố từ đằng sau, anh không hề do dự hôn lên môi cô. Động tác của anh khác hẳn dáng vẻ nghiêm chỉnh hẳn hoi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-no-ro-trong-long/3362722/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.