Kiều Phức coi phản ứng của Khương Lâm Quyện như anh đang xấu hổ, “Được được được, không nói nữa. Con còn ngại cơ à?”
Ôn Tố ngẩng đầu liếc nhìn anh một cái, cô rất muốn biết anh xem video gì và tại sao lại xem video có cô. Nhưng sau khi Khương Lâm Quyện nói xong lời đó, rõ ràng anh không muốn nói gì thêm.
Sau khi ăn xong, mọi người nói chuyện phiếm. Ôn Tố tâm sự với Kiều Phức về công việc hàng ngày của mình, Kiều Phức cảm thán, “Học y vất thật. Cháu là một cô gái, không cần vất vả vậy đâu, nếu như lúc trước thì thi biên chế hoặc…”
“Cô à, con gái cũng cần cố gắng, nếu không sao chứng minh được giá trị tồn tại của bản thân?” Cô nói, “Tuy rằng vất vả nhưng cháu thấy rất ý nghĩa.”
Ban đầu, đúng là Ôn Tố học y vì bà nội. Nhưng trong quá trình học tập cô cũng tìm được giá trị trong đó, nếu không cô cũng không kiên trì đến hiện tại.
Kiều Phức vỗ tay Ôn Tố, bà biết mình nói lỡ, “Là tư tưởng của cô lạc hậu. Dù là nam hay nữ cũng đều phải cố gắng. Bình thường bận bịu công việc nhưng cháu vẫn phải nhớ chăm sóc tốt cho bản thân, đừng hủy hoại sức khỏe của mình!”
Ôn Tố gật đầu. Cô nâng mắt nhìn về phía Khương Lâm Quyện đang ngồi trên sô pha đối diện theo bản năng. Thật ra có một câu cô vẫn luôn muốn nói với anh. Nhưng quan hệ hiện tại của bọn họ không nói rõ được, vì thế cô cũng vẫn giữ câu nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-no-ro-trong-long/3362717/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.