Kỳ thi cuối kỳ tới gần. Khương Nham lại dạy dỗ trên lớp như thường lệ, “Sắp Tết đến nơi rồi, nếu muốn có một năm mới vui vẻ thì các em phải ôn tập thật nghiêm túc. Nếu không đến Tết họ hàng tới nhà hỏi học hành như nào thì chẳng có mặt mũi nào mà trả lời đâu!”
Tuy rằng không khí trong lớp rất buồn tẻ nhưng không ai làm việc riêng, cùng lắm thì lấy bài môn khác ra học. Ôn Tố xoay bút, cô dành chút thời gian để sửa lại những câu lý mình làm sai. Trong mắt cô thì trong bài thi trình bày đầy đủ quá trình làm mấy bài này là được rồi. Nhưng thầy giáo cứng đầu kia cứ bắt tất cả mọi người phải trình bày từng câu ra vở.
Làm xong hai bài thì những lời lải nhải của Khương Nham cũng kết thúc. Ôn Tố thấy hơi tiếc, cô còn thở dài một cái.
Trong thời gian này, bằng mắt thường cũng có thể thấy được Ôn Tố nỗ lực, cố gắng hơn rất nhiều. Buổi tối về ký túc xá, cô còn học đến tận khuya. Có một lần cô học quên cả thời gian, bạn cùng phòng nhìn Ôn Tố, định nói gì đó nhưng lại thôi do ngại chẳng dám nhắc cô. Ánh mắt Ôn Tố nhìn qua ánh mắt bọn họ, cô nhìn thời gian rồi lập tức tắt đèn đi.
Mấy người Hoàng Thiến không ngờ Ôn Tố dễ nói chuyện như vậy. Trong bóng tối, mấy người cùng lộ ra biểu cảm ngạc nhiên.
Thỉnh thoảng Ôn Tố sẽ cảm thấy mình trở về những ngày tháng vui vẻ như lúc ban đầu. Cô cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-no-ro-trong-long/3362697/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.