Edit + Beta: Minh An
Cửa sổ lớp học đóng chặt, vốn dĩ không khí đã không được lưu thông, mà không khí xung quanh Khương Lâm Quyện còn bị Ôn Tố chiếm lấy hết. Giây phút ấy, gần như cậu không thở được. Cậu nheo mắt nhìn gương mặt cô gái ngay trước mắt.
Không khí căng thẳng, thời gian như bị bấm nút tạm dừng. Cuối cùng tiếng gọi to ở cửa đã đánh gãy bầu không khí bế tắc này, “Lớp trưởng, thầy Toán gọi cậu!”
Khương Lâm Quyện nâng mắt lên, “Được.”
Ôn Tố nở nụ cười. Thấy Khương Lâm Quyện rời đi, cô kiêu ngạo nhìn về phía Hoàng Thiến, ý bảo cô nàng tiếp tục. Làm sao đối phương có thể ngờ được lớp trưởng bị khiêu khích vậy mà lại không nhắc nhở học sinh chuyển trường này?
Hoàng Thiến ngơ ngác như lọt vào sương mù… Mách rồi mà đối phương làm như không thấy, dù không cam lòng, cô nàng cũng chỉ có thể rời đi.
Kỷ Phán Phán kinh ngạc túm cánh tay Ôn Tố, nhỏ giọng hỏi, “Lúc trước cậu trị Hoàng Thiến như nào đấy? Ngày trước cậu ấy phá như muốn làm hỏng cái lớp này luôn!”
“Một xíu trò nhỏ thôi.” Ôn Tố bình thản đáp lời.
Điều này làm Kỷ Phán Phán càng tò mò hơn.
Một lúc lâu sau Khương Lâm Quyện mới về lớp. Ôn Tố cười tủm tỉm đọc sách không phục vụ cho việc học của mình. Đang đọc vui thì có một bóng đen che trước chỗ cô. Ôn Tố ngẩng đầu thì thấy một bạn nam có khí chất lạnh lùng khá giống Khương Lâm Quyện đứng trước mặt cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-no-ro-trong-long/2851677/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.