🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Kỷ Phán Phán không nhịn được phì cười một cái.



Buổi tối thứ sáu không phải học tiết tự học buổi tối. Sau khi hết tiết hai, lúc Khương Lâm Quyện vào văn phòng đưa đồ, Khương Nham gọi cậu lại, “Tí nữa bảo Ôn Tố tối nay tới nhà mình ăn cơm. Mẹ con mua nhiều đồ ăn lắm.”



Ông biết nhà Ôn Tố khá xa, muốn về nhà cũng phải đợi đến sáng thứ bảy. Vì thế lúc này ông mới bảo con mình gọi Ôn Tố về nhà mình ăn cơm. Dù sao thì Khương Nham cũng biết vài chuyện trong nhà Ôn Tố. cô bé khá đáng thương, nghĩ nghĩ, ông tự nhủ ngày thường phải chú ý và quan tâm cô nhiều hơn.



Khương Lâm Quyện nắm chặt bài thi trong tay, trầm giọng trả lời, “Vâng.”



Sau khi về lớp đưa bài thi cho lớp phó của lớp, cậu lạnh lùng ngồi về chỗ của mình, duỗi tay cất sách trên bàn đi, lơ đãng nói, “Mẹ tôi bảo cậu tối nay tới nhà tôi ăn cơm.”



Ôn Tố im lặng hai giây sau đó cố ý hỏi lại, “Cậu nói cái gì?”



Huyệt thái dương Khương Lâm Quyện giật giật, cậu dùng ánh mắt mất kiên nhẫn nhìn Ôn Tố. nhưng cuối cùng cậu cũng chịu thua, lặp lại lời vừa rồi thêm lần nữa. Cậu cho rằng Ôn Tố không nghe thấy thật, ai ngờ Ôn Tố nghe xong đột nhiên chỉnh cao âm lượng của mình, diễn một cách rất lố, “Cái gì? Mẹ cậu bảo tớ tối nay tới nhà cậu ăn cơm?”



Trong phòng có khá nhiều bạn đang ngủ, trong lớp cũng không quá ồn. Vì thế giọng Ôn Tố vang

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-no-ro-trong-long/2851671/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mùa Xuân Nở Rộ Trong Lòng
Chương 7
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.