Mọi người im lặng, ai nấy đều theo đuổi dòng suy nghĩ riêng của bản thân. Y Vân chính là người phá tan bầu không khí lúc ấy.
-Mọi người ở trong thành đều dùng nước từ con suối ở phía tây nam à?
-Thưa không, khoảng cách giữa Trung Giao và trấn nhỏ đông bắc đến tây nam không phải là xa nhưng cũng rất bất tiện.
Chu Thiên Lăng lúc này dường như đã nghĩ ra gì đó nhưng hắn không vội cắt ngang lời của Tề Phi Khanh.
-Người dân ở hai nơi đó dựng lên một cái giếng nước...
Nghe đến đây, thần sắc Y Vân đã thay đổi vài phần. Nàng có chút gấp gáp cắt lời Tề tri phủ:
-Nói như vậy, việc sắc thuốc đều dùng nước lấy từ chỗ cái giếng đó?
-Dạ, quả thật đúng là như vậy.
Thanh âm truyền đến tai Y Vân không sót một từ. Nàng và hắn bất giác xoay mặt sang nhìn nhau, bất giác cùng đồng thanh:
-Giếng nước?
-Giếng nước?
Trấn tây nam dùng nước từ con suối thì bình an vô sự. Trấn đông bắc và Trung Giao lấy nước từ giếng, dùng thuốc mãi cũng chẳng khỏi.
Không còn nghi ngờ gì nữa, giếng nước ấy chính là nguồn lây. Chắc chắn trong đó đã chứa mầm móng của bệnh đậu mùa.
Sau khi biết rõ nguồn lây, Tề Phi Khanh lệnh người xử lý sạch sẽ giếng nước và cho lắp lại miệng giếng. Nước cũng được lấy từ con suối ngay cạnh cánh rừng ở phía tây nam.
Với sự giúp sức của Y Vân, các thái y đã tìm ra được bài thuốc thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-nam-ay-chang-noi-yeu-ta/2845122/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.