Vừa nhìn thấy Y Vân, con hắc mã kia đã giơ cao hai chân trước lên nhắm thẳng về phía nàng mà đá. Cũng may là Y Vân nhanh nhẹn né người sang một bên nên mới tránh kịp. Động tác dứt khoát của con ngựa không khiến Y Vân sợ hãi mà ngược lại còn thêm thích thú. 
Nàng đi ra phía xa nhặt đến một bó cỏ, đầu tiên là để trước mặt hắc mã sau đó là cầm trên tay. Con ngựa nhìn thấy thức ăn thì cũng mất bớt đi vài phần hung hãn. 
Nhớ lại con ngựa trắng kia rất thích được vuốt ve cho nên Y Vân cũng vuốt ve chú ngựa phía trước mặt, khẽ cất giọng chắc chắn với nó: 
-Ngoan nào, ngoan nào. Ngươi cho ta cưỡi một lát, ta tuyệt đối không làm hại đến ngươi. 
Mãi đến một lúc sâu, chẳng biết là vì sự vuốt ve của nàng hay là do nó nhận ra nàng là Trấn Định vương phi mà con hắc mã kia dường như đã không còn phản kháng. Y Vân nhận thấy điều đó bèn trèo lên yên ngựa, nắm lấy dây cương. Con ngựa đen ấy từ từ di chuyển về phía Khánh Uyên. 
Một khắc trước còn cười nhạo vậy mà bây giờ triều thần đã thập phần trầm trồ, ngưỡng mộ. Triệu Tuấn cũng không kém họ là bao, vô cùng bất ngờ. 
Lúc ở doanh trại, hắn, Lương Thần và Dạ Yên cũng chưa từng được nó cho cưỡi vậy mà vương phi... 
Quả nhiên lợi hại! 
Thân ảnh nàng ngồi trên lưng ngựa liền thu vào tầm mắt Chu Thiên Lăng. Hắn chỉ khẽ nhếch môi, thầm đánh giá: 
-Không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-nam-ay-chang-noi-yeu-ta/2845093/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.